Thương Ly lướt thẳng.
Tới con đập, từ bờ bên đây đến bờ bên kia ít nhất cũng mười mét.
Tốc độ của cô khi đối mặt với con đập không hề chậm lại, cả hậu trường nín thờ dõi theo.
Cô vút lên cao, đáp xuống bờ bên kia vô cùng đẹp mắt.
Hoàn hảo.
Mọi người há hốc mồm quan sát.
Thôn Tranh Sơn là một thôn làng nhỏ tràn đầy hơi ấm cổ xưa.
Thương Ly dừng trước cửa thôn trang, nhẹ chân ấn một cái ván trượt liền gọn gàng nằm trong tay.
Động tác nhanh nhẹn dứt khoác vô cùng soái!!!
"Không ngờ cô ấy lại là người đến đầu tiên!"
"Nhìn cô ấy lướt ván cuốn quá tôi cũng quên mất nhóm của chị Sa Sa rồi!"
"Ôi chết tiệt, không biết Tần Tửu ca ca của tôi như nào nữa, tôi thật chết tiệt mà!"
Nhóm đi thuyền của Lam Sa Sa và Minh Nguyệt Y chỉ mới đi được nữa chặng đường. Do chiếc thuyền khá nhỏ mà phải đương đầu với sóng nước lớn có chút khó khăn. Quan trọng là hướng bọn họ đi là hướng ngược gió, chèo muốn rụng cái tay mà đi được nữa đường coi như cũng giỏi lắm rồi.
Còn Nguyễn Luân và Tần Tửu lúc đầu vẫn rất an ổn, nhưng đi được một đoạn xe cũ liền dở chứng không chịu chạy. Họ phải đẩy bộ một quãng để tìm tiệm sửa xe. Sửa xong rồi đi thêm một đoạn lại hết xăng, lại tiếp tục đẩy đi tìm cây xăng.
Người đến thứ hai là nhóm của Nguyễn Luân và Tần Tửu, cuối cùng là Lam Sa Sa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-giang-lam/2882829/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.