Nguyễn Bích nhìn thấy phụ thân mình liền trầm mặc, cúi đầu xuống, một câu cũng không dám nói.
" Ngẩng mặt lên! " Nguyễn Long hít một ngụm khí, giọng trầm trầm nói.
Nguyễn Bích nghe vậy liền khẽ cắn môi, từ từ ngẩng mặt lên.
Bốp!
Nguyễn Long trong sự ngỡ ngàng của mọi người, đưa tay tát vào mặt Nguyễn Bích, không nhịn nổi giận dữ quát lên.
" Ngươi có biết ngươi đã làm ra sự việc gì không?! "
Nguyễn Bích ôm bị tát đỏ khuôn mặt, hai mắt dưng dưng, từ nhỏ đến giờ phụ thân chưa từng tát nàng qua, bất quá lần này nàng một câu cũng không dám nói, nàng biết mình tội lỗi là lớn như thế nào.
" Đưa nàng vào phòng nhốt lại! "
Nguyễn Long ánh mắt phức tạm khẽ trầm giọng nói, lập tức xung quanh mấy tên bảo tiêu liền dẫn Nguyễn Bích rời đi, lúc này hai người chỉ còn lại Dương Phong.
" Halen, ngươi đi với ta! "
Nguyễn Long nhìn đứng bên cạnh bình tĩnh đến cực hạn Halen, cái kia tuyệt diễm dung mạo khuôn mặt nguyên bản vui vẻ hồn nhiên biến mất, thay vào đó là lạnh lùng, trầm tĩnh, lãnh huyết cùng...nguy hiểm đến cực hạn.
Đây là hắn mấy chục năm trên chiến trường bản năng thông báo cho hắn biết, Halen lúc này thực lực đã vượt xa hắn.
Nguyễn Long hai mắt lóe lên dị sắc, liếc nhìn bên cạnh cấp dưới, nhẹ nhàng nói.
Cấp dưới dường như ngay lập tức hiểu tổng tư lệnh suy nghĩ, vội chạy xuống chuẩn bị.
" Ân! "
Dương Phong gật đầu, sau đó cùng Nguyễn Long đi theo, bất quá lực chú ý của hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-game-thu/165735/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.