Không nghĩ tới giả vờ lâu như vậy danh sư, khiến cho tất cả mọi người tin là thật, kết quả... Nhưng ở này một nho nhỏ kiến thức thông thường lên trồng ngã.
Sớm biết rằng Thiên Huyền vương quốc không có độc sư, đau da nhàn rỗi cũng sẽ không nói!
Tuy rằng Đồ Thư Quán có không ít sách liên quan tới độc, hắn cũng chỉ là thu nhận sử dụng. Hơn nữa, Thiên Huyền vương quốc không có nghề nghiệp độc sư này, loại sách này cũng chỉ ghi lại một ít thuộc tính và vận dụng cơ bản đối với độc, lại giống như sách trong tàng thư khố của công hội luyện đan sư, các loại liên quan tới chức nghiệp độc sư cấp bậc cao hơn cũng không ghi chép. Cho nên, cho dù hiện tại tìm kiểm tra, sợ rằng cũng hoàn toàn không biết gì cả.
Thảo nào ánh mắt đám người Lưu Lăng nhìn qua càng lúc càng không đúng. Căn bản nhất chính là chỗ này.
Mặc dù biết đã lộ ra, có chút buồn bực, nhưng Trương Huyền cũng biết mũi tên đã bắn ra khỏi dây cung không quay đầu lại được. Hiện tại muốn nói không trị được, là ngụy trang, sợ rằng không cần Thẩm Truy bệ hạ ra tay, mấy danh sư này sẽ lập tức đánh mình thành đầu heo.
Suy nghĩ rõ ràng những điều này, Trương Huyền cũng không hoảng hốt, Gương mặt hắn hơi nâng lên. Trong ánh mắt lộ ra sự tang thương, giống như một chuyện cũ trong quá khứ, tâm tình đa sầu đa cảm bị dẫn động ra, dường như đang nhớ lại cái gì.
- Về điểm ấy ngược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2301116/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.