Tạm thời nước tới chân mới nhảy, cũng không phải làm như vậy!
Thế giới này bất kỳ chức nghiệp nào cũng cần có sư phụ dẫn dắt, trải qia mấy năm cố gắng nghiên cứu không ngừng, mới có thể có thành tựu. Ngươi thì hay rồi, trực tiếp mở miệng nói học tập. Học tập cái lông à!
Đùa kiểu gì vậy!
Mặc dù độc sư là chức nghiệp hạ cửu lưu, nhưng cũng không phải bởi vì dễ dàng học tập, mà là chức nghiệp này bị người ta khinh thường, mới rơi vào thanh danh không tốt. Lại cẩn thận nói tiếp, độ khó học tập rất lớn, không thể kém hơn luyện đan chút nào.
Bởi vì cần phải có hiểu biết sâu sắc độc tính của mỗi một dạng kịch độc mới được. Bằng không, lại không phải là điều chế độc dược, mà là tự sát.
Cho nên, mỗi một độc sư chính thức đều cần học tập không biết bao nhiêu năm... Ngươi thì hay rồi, hiện tại học tập...
Thật sự chờ ngươi học tập xong, ta sợ Thẩm Hồng không chỉ chết, thịt cũng đã mục nát hết... Còn cứu cái rắm!
Đầu óc mấy người choáng váng dục tiên dục tử, Thẩm Hồng nằm ở trên giường nước mắt rào rào, thiếu chút nữa khóc lớn.
Trời ạ, ta rốt cuộc trêu ai ghẹo ai?
Ta chỉ muốn sống lâu mấy năm, cố gắng bảo vệ Thiên Huyền vương quốc mà thôi... Lúc thì mê dược, lúc lại độc dược. Cùng lắm ta không kiên trì nữa, chết ngay bây giờ được chưa?
Cầu xin ngươi, đừng lăn qua lăn lại ta nữa...
- Dương sư, độc sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2301115/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.