Hàn Quỳnh ở bên cạnh, đôi mắt đẹp lóe lên.
- Chú ý thân phận một chút. Cái gì là cảm thấy hứng thú?
Nghe được khuê mật nói vậy, đôi mi thanh tú của Trầm Bích Như thoáng nhíu lại.
- Đúng, đúng! Là có hứng thú. Nàng nói xem, tối nay ta đi tìm vị Trương lão sư này thỉnh giáo vấn đề, hắn có thể mở rộng cửa cho ta tiến vào trong hay không?
Hàn Quỳnh cười hắc hắc, quyến rũ nói không nên lời.
- Ta cảm thấy hắn sẽ đánh chết nàng!
Trong lòng thầm mắng một câu không biết xấu hổ, Trầm Bích Như bực bội nói.
Nói thật, nàng đối với khuê mật này của mình cũng hết chỗ nói rồi. Làm lão sư, không ngờ lời như vậy cũng nói ra được...
Còn thỉnh giáo vấn đề. Có vấn đề gì không thể thỉnh giáo vào ban ngày, lại phải chờ tới buổi tối?
- Ha hả, ta cảm thấy là nàng đánh chết ta đi!
Hàn Quỳnh nở nụ cười.
Hai nàng đấu võ mồm ở chỗ chính giữa vị trí chủ trì.
- Nhìn thấy không?
Lưu Lăng nhìn về phía hai người còn lại.
- Ừ! Mấy học sinh của Lục Tầm tham gia thi đấu, đều giống như là hoàn thành nhiệm vụ, thắng thua đều không có vấn đề gì. Chỉ cần không bị thương là tốt rồi.
Áánh mắt Trang Hiền lóe lên, mang theo vẻ nhìn xa trông rộng và phán đoán:
- Từ điểm đó đó có thể thấy được, quan hệ giữa hắn và học sinh chỉ dừng lại ở tầng giao dịch này. Cho dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2301047/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.