Một thuộc hạ đi lên phía trước.
- Con nào?
Vân Đào đầy nghi ngờ.
- Chính là con mỗi ngày đều chạy tới gây phiền toái kia...
Thuộc hạ nói.
- Con đó sao?
Vân Đào nhớ tới điều gì, lộ ra vẻ lúng túng.
- Bây giờ tìm man thú khác, đã không kịp. Nếu như có thể bắt được nó thuần phục, cũng có nghĩa là thông qua sát hạch. Chỉ cần thành thuần thú sư, muốn thuần phục man thú, sau này từ từ làm cũng được!
Vị thuộc hạ này nói tiếp.
- Chuyện này...
Vân Đào có chút do dự, nhìn về phía Trương Huyền trước mặt:
- Tiền bối, quả thực có một con man thú, có khả năng cần tiền bối ra tay giúp đỡ.
- A?
Trương Huyền nhìn qua.
- Là... một con chim kỳ lạ!
Vân Đào nói.
- Man thú bay sao?
Vân Đào này là Ích Huyệt cảnh đỉnh phong. Nếu thực lực cao hơn so với cao, đó chính là Ích Huyệt cảnh, lại là loài chim, sẽ không phải hắn muốn thuần phục một con man thú bay.
Dọc đường đi bọn họ gặp được man thú bay, giang cánh bay lượn, bay vút lên mấy ngàn thước. Cho dù muốn bắt, cũng bắt không được.
- Không tính là man thú bay. Đó là một con không lớn, chỉ lớn hơn so với... bàn tay một chút!
Sắc mặt Vân Đào đỏ lên.
- Lớn chừng bàn tay?
Trương Huyền kinh ngạc.
Từ trong miệng Trầm Bích Như, hắn biết được man thú bay đều có chiều dài mấy trượng, giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2301007/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.