- Không biết các hạ mất thứ gì?
Lưu sư làm sao có thể không nhìn ra được đối phương là cố ý nói như vậy. Lông mày hắn nhíu lại một cái.
- Tại hạ mất một gốc dược liệu vô cùng trân quý!
Bạch Thiềm y sư sớm đã quen với chuyện này, thản nhiên nói:
- Lập tức giao dược liệu ra, bằng không, ta sẽ lập tức báo lên trên, nhốt các ngươi vào đại lao!
- Lưu sư, ta không lấy bất kỳ vật gì của hắn. Là hắn ngậm máu phun người!
Triệu Nhã sốt ruột giải thích.
- Đúng vậy, Lưu sư, phụ thân của Triệu Nhã chính là thành chủ Bạch Ngọc Thành, muốn cái gì có cái đó, làm sao có thể trộm đồ!
- Bản thân Trương lão sư chính là luyện đan sư, dược liệu gì mua không được, còn cần phải trộm?
Đám người Trịnh Dương cũng bước lên trước.
Ở chung cùng nhau lâu như vậy, bọn họ tất nhiên tin tưởng tính tình Triệu Nhã làm sao có thể trộm đồ của lão đầu xấu xa này?
- Ừ!
Lưu sư xua tay cắt nang lời nói của mọi người, ngẩng đầu nhìn qua:
- Tại hạ danh sư nhất tinh của Bắc Vũ vương quốc, Lưu Lăng! Dẫn mấy học sinh đi tới nơi này. Có khả năng trong lúc đó có chút hiểu nhầm...
Nói xong cổ tay lật một cái, một cái lệnh bài đại biểu thân phận xuất hiện ở trong lòng bàn tay.
- Danh sư nhất tinh?
Bạch Thiềm y sư thoáng sửng sốt một chút.
Danh sư ở Thiên Vũ vương thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2300890/chuong-453.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.