Sớm biết như vậy thì cứ học theo Phùng Vũ giả chết, không tiến lên là được.
- Ta đã biết không phải là chuyện tốt gì rồi mà...
Thấy cảnh này, Phùng Vũ nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Đối phương bảo hắn đi lên là hắn đã biết không phải là chuyện gì tốt. Bây giờ nhìn thấy đối phương bị một đao đâm cho máu tươi chảy ra, khiến cho hắn lập tức cảm thấy không đi lên là lựa chọn sáng suốt nhất đời này của hắn!
- Đừng có gấp!
Thấy Tất Giang Hải không ngừng giật giật, suýt khóc, Trương Huyền an ủi một câu, lại nhìn về phía thái tử đang ở trước mắt:
- Làm phiền thái tử điện hạ và thầy Ngô!
- Ừm!
Thái tử gật gật đầu, đưa hồ lô rượu trước mặt tới.
Tiếp nhận hồ lô, Trương Huyền cũng không nói chuyện mà nắm trong tay, lại lắc lắc một lần, sau đó nhìn về phía La Chiêu đang ở cách đó không xa:
- Thầy La, ta hỏi lần nữa, ngươi xác nhận đồ vật trong này là rượu sao?
- Đúng là rượu!
La Chiêu gật đầu, vẻ mặt rất là tự tin.
- Như vậy thì tốt!
Cũng không giải thích nhiều nữa, tay trái Trương Huyền cầm hồ lô rượu, tay phải nắm lấy chủy thủ đang cắm ở trên cánh tay của Tất Giang Hải, nhẹ nhàng nhổ ra.
Ào!
Máu tươi từ cánh tay phun ra ngoài, cuồn cuộn chảy xuống.
Vẻ mặt Tất Giang Hải trong nháy mắt đã trở nên trắng bệch, cảnh vật trước người biến thành màu đen.
Bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2300231/chuong-1112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.