Đi một hồi, ngay lúc sắp tiến vào Địa Cung thì Trương Huyền ngừng lại:
- Ngươi đừng đi vào, cứ ở phía trên chờ, một mình ta đi vào là được rồi!
- Lão sư...
Lạc Thất Thất sững sờ.
- Thực lực ngươi quá yếu, lại không am hiểu chạy trốn, nếu như thực sự bọn hắn xảy ra chuyện, coi như đi vào thì cũng vô dụng. Ngược lại còn càng làm cho nhiều người xảy ra chuyện hơn! Nếu như không có việc gì... Ta sẽ mang bọn hắn đi ra!
Trương Huyền nói.
Có người đi theo, không ít thủ đoạn của hắn cũng không thể dùng được. Không bằng cứ để cho Lạc Thất Thất ở bên trên.
- Cái này... Vâng!
Chần chờ một chút, Lạc Thất Thất cắn răng, lại khẽ gật đầu.
Thực lực của nàng quả thực không được, nhất là khi đối mặt với những khôi lỗi kia. Nếu thực sự đi vào, chỉ sợ sẽ giống như trước đó, rơi vào khổ chiến.
Lần này không phải là một người, có thể là rất nhiều, một khi bị cuốn lấy, cho dù có thanh Bán Thánh chi khí như Băng Vũ kiếm thì chỉ sợ cũng rất khó chạy trốn.
Dù sao, sở dĩ Trương sư có thể chém giết gia hỏa kia cũng là lợi dụng kỹ xảo, dùng Hồng Viêm đỉnh vây khốn khôi lỗi kia. Nếu không, một khi chính diện chống chọi, đối phương căn bản không có khả năng cho để hai người có cơ hội chém giết.
- Lão sư, người phải cẩn thận... Mặc kệ bọn hắn như thế nào thì người phải cam đoan sự an toàn của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2300139/chuong-1204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.