Quyển sách này đúng như đối phương nói, chỉ ghi chép nguồn gốc của Thiên Long Bát Âm và quan hệ cùng Long tộc, còn những chuyện khác cũng không ghi rõ.
Phía trên viết ra tám âm tiết này, trong đó có âm hống mà hắn thường xuyên nói ra. Chỉ là nếu như phát âm, ghi tròn hơn ba mươi đầu, không có một cái nào là đúng.
Còn hai âm tiết trước đó hắn học được thì lại không có mặt trong tám âm tiết này, xem ra hẳn không phải là Long ngữ.
Cũng khó trách hai thứ kia lại không có tác dụng gì, từ trước cho tới nay hắn đều dùng thứ này để thuần phục linh thú, hóa ra căn bản nó cũng không phải là Long ngữ a.
Bên trên thư tịch có ghi kỹ càng về độ khó của Long ngữ, đúng như lão giả này nói, cấu tạo sinh mệnh khác biệt, coi như nhân loại biết phát âm thì cũng không có cách nào bắt chước và phát ra âm thanh như Long tộc được.
Cho nên, hơn ba mươi cái đều chỉ là phán đoán, không có căn cứ chứng thực.
- Ừm? Lại có một phương pháp phát âm là đúng sao?
Nhìn xong thư tịch, đột nhiên hai mắt hắn rơi vào phía dưới cùng.
Ở cuối cùng quyển thư tịch này, không ngờ ở bên trong bát âm lại ghi ra một phương pháp phát âm đúng đắn.
Chính là âm thứ hai “Bò....ò...! bên trong Thiên Long Bát Âm.
Ghi nhớ phương pháp phát âm vào trong lòng, định dành thời gian để thử một chút, đột nhiên hắn nhớ tới cái gì đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2300113/chuong-1230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.