Coi như trở nên chân thật, lại có tác dụng gì?
Đi tới gần giá sách, bắt tới một quyển sách, giống như trước đó… bắt hụt.
Nói cách khác, rất nhiều sách vở trước mắt, mặc dù thoạt nhìn chân thật hơn trước kia, nhưng vẫn là hư ảo, thấy được, sờ không được.
- Thư tịch trước đó đâu?
Những sách vở này là trống không, những sách trước kia thu vào đâu?
Đi tới gần, tiện tay bắt một bản, nhẹ nhàng mở ra.
Soạt!
Chỉ nghe trang sách lay động, Trương Huyền lập tức cảm thấy hoa mắt, nội dung trong sách, thẳng tắp đi vào trong óc, ghi khắc xuống.
- Cái này...
Con mắt hắn trợn tròn.
Trước kia những sách vở này, coi như hắn ở trong thư viện, cũng cần đọc qua, sau đó từng chữ từng chữ trí nhớ, hiện tại căn bản không cần, chỉ cần cầm sách lên, có ý đọc sách, nội dung trong đó tự động khắc sâu vào trong óc, sẽ không quên.
- Quá tốt rồi... Về sau tốc độ đọc sách, tuyệt đối sẽ gia tăng thật lớn!
Hai mắt tỏa ánh sáng, tràn đầy kích động.
Vốn nghĩ Thiên Đạo thư viện sửa chữa một chút, không có biến hóa quá lớn, không nghĩ tới là có biến hóa, chỉ là hắn không phát giác mà thôi!
Tiếp xúc thư tịch, liền có thể đọc thuộc lòng, chỉ cần ý thức ở trong thư viện, một canh giờ đừng nói mấy vạn quyển sách, coi như mấy trăm ngàn bản, cũng có thể nhẹ nhõm đọc thuộc lòng.
Về sau, Thiên Đạo chi thư liền tiết kiệm, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2299959/chuong-1384.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.