Dù vị thiên tài kia của Trương gia nói ba hoa chích choè, thế gian hãn hữu, nhưng có Thiên Đạo Thư Viện, hắn có được tự tin tuyệt đối, cấp bậc giống nhau đụng phải, tuyệt đối có thể hành hạ đối phương kêu cha gọi mẹ, hoài nghi nhân sinh.
Không vì cái khác, chỉ vì những năm này Nhược Hi bị ủy khuất!
Nữ nhân của Trương Huyền ta, ai dám chạm, ta liền giết kẻ đó!
- Dương sư, nếu như Trương sư này là học sinh của ngươi, ta sẽ không quấy rầy, cáo lui trước...
Thấy ánh mắt của “Dương sư” nheo lại, sát cơ bắn ra, Lạc Thừa Tân run rụt thoáng cái, cẩn thận từng li từng tí nói.
Sớm biết Dương sư ở trên người Trương Huyền lưu lại ý niệm cường đại như thế, tuyệt đối không đến nhắc nhở a...
- Đi đi!
“Thanh niên” khoát tay áo.
- Đa tạ Dương sư...
Lạc Thừa Tân vội vàng xoay người, đi vài bước, ngừng lại, chần chờ một lát, lần nữa nhìn qua:
- Mong Dương sư có thể nói cho Trương sư một tiếng, có thể buông tay thì buông tay đi, tiểu công chúa từ nhỏ đến lớn, chịu khổ quá nhiều, ta thật không muốn nhìn nàng... tiếp tục bị thương tổn!
Nghe nói như thế, “thanh niên” nhíu mày, thấy đối phương chân tâm thật ý, là thật cân nhắc vì Lạc Nhược Hi, lắc đầu:
- Đi đi!
- Vâng!
Lạc Thừa Tân nhẹ nhàng thở ra, lúc này mới xoay người rời đi.
Thấy đối phương đi xa, lúc này “thanh niên” mới nhẹ nhàng thở ra, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2299140/chuong-2203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.