- Cái này còn tạm được!
Tiếp lấy bình ngọc, Trương Huyền thoả mãn gật đầu. Buộc hắn luận võ, tự nhiên phải trả giá đắt, Cổ Thánh cũng không thể ngoại lệ!
- Thanh đao của ngươi tấn thăng Cổ Thánh?
Vị lão tổ kia của Trương gia, dường như cũng không dám tin tưởng.
- Ừm!
Trương Huyền gật đầu.
- Tốt, quá tốt rồi!
Trương gia lão tổ cười ha ha một tiếng.
Những năm này liền dựa vào hắn một người chống đỡ gia tộc, thực sự quá mệt mỏi, hiện tại có vũ khí tấn cấp, cũng cho thấy, Trương gia lần nữa nhiều hơn một vị Cổ Thánh tọa trấn. Hơn nữa linh tính của binh khí, tuổi thọ so với nhân loại càng thêm lâu dài, có thể bảo vệ gia tộc đi càng xa.
- Ta còn có học sinh ở trong tay Chư Tử bách gia, hiện tại muốn đi cứu bọn họ, trước cáo từ...
Cổ Thánh của Chư Tử bách gia cùng Cổ Thánh của Dị Linh tộc rời đi, nơi này chỉ còn lại có một ít Thánh thú cùng rất nhiều Danh Sư, không có nguy hiểm gì, Trương Huyền ôm quyền nói.
- Đi đi!
Trương gia lão tổ khoát tay áo.
Biết không có vị này, hắn không có khả năng đánh lén thành công, thậm chí lúc trước có khả năng bị Cổ Thánh của Dị Linh tộc giết, lúc này Trương Huyền cung kính thi lễ một cái, để Triệu Nhã dẫn đường, thẳng tắp bay đi. Bay không biết bao xa, lần nữa quay đầu, Đại Thành điện đã có chút mơ hồ, Triệu Nhã ngừng lại.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2297903/chuong-3304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.