Có kinh nghiệm mấy lần trước, Trương Huyền đã biết quy luật.
Tùy tiện tìm phương hướng, chậm rãi tiến lên.
Trong rừng, đâu đâu cũng có độc hạt, rắn độc… có điều Trương Huyền nắm giữ Thiên Đạo chân khí, cũng không sợ hãi, một đường tiến lên, cũng không gặp được nguy hiểm gì.
Đi nửa canh giờ, gặp được một đám Danh Sư, giờ phút này tất cả đều sắc mặt tái xanh, trúng kịch độc.
Cho mấy viên đan dược dùng Thiên Đạo chân khí dung hợp, hỗ trợ giải độc, Trương Huyền hỏi thăm vài câu, liền tìm được lối ra.
- Chính là chỗ này...
Một canh giờ sau, hai người ngừng lại ở trước mặt một hồ nước không lớn.
- Đây chỉ là hồ nước bình thường, vì sao lão sư cảm giác chính là lối ra?
Triệu Nhã nghi ngờ nhìn qua.
Lúc trước hỏi thăm, đối phương nói nàng cũng cẩn thận nghe, ngay cả bọn họ cũng không biết lối ra ở nơi nào, lão sư là làm sao xác định?
- Rất đơn giản...
Trương Huyền cũng không nhiều lời, lăng không trảo một cái, một con kiến bị bóp ở trên đầu ngón tay.
Con kiến này chừng hạt đậu, toàn thân đỏ tươi, vừa nhìn liền biết độc tính cực kỳ mạnh. Nhẹ nhàng cười một tiếng, đặt kiến ở trên mu bàn tay.
Phốc!
Chỉ thoáng cái, miệng của đối phương liền đâm xuyên qua làn da, truyền độc dịch vào, Trương Huyền cũng không cần Thiên Đạo chân khí khử trùng, mặc cho độc dịch khuếch tán. Thời gian qua một lát, mu bàn tay bắt đầu biến thành màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2297899/chuong-3305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.