Lam Nhi vừa mới tỉnh dậy thì vội đưa mắt qua nhìn hắn, nàng nhìn thấy cái nam nhân đó vẫn luôn ngồi một tư thế như vậy. Dường như hắn đang suy ngẫm cái gì đó
Vân Phí cảm giác được nàng đã tỉnh dậy nên liền đứng lên rồi nói
-Ta phải đi rồi, đa tạ ngươi đã cho ta trọ qua một đêm
Lam Nhi khẽ gật đầu, miệng nàng mấp máy muốn nói gì đó nhưng lại thôi. Bỗng nhiên hắn bất ngờ nắm bàn tay nhỏ nhắn, thô ráp của nàng lên rồi nói
-Trước khi rời đi, ta sẽ giúp ngươi một số chuyện
Hiển nhiên là hắn đang vận chuyển chân khí vào người Lam Nhi để khai thông kinh mạch cho nàng
Lam Nhi đỏ mặt bối rối, nàng vội cúi đầu xuống để che dấu vết xẹo trên gương mặt nàng, đến một lúc sau thì hắn cuối cùng cũng buông tay nàng ra và xoay lưng rời đi
Nàng nhìn theo bóng lưng hắn rời đi có một chút ngây ngốc, tay nàng vẫn còn dư lại cái lạnh từ tay hắn. Bỗng nhiên nàng cảm thấy được một trận thoải mái từ bên trong cơ thể
Vân Phí vừa rồi không những đã khai thông kinh mạch mà còn thay đổi tư chất của nàng, hiện tại mặc dù nàng không phải là thiên tài ngàn năm có một nhưng cũng được tính là tư chất cao. Có thể sau này nàng sẽ vô tình bước chân vào con đường tu luyện
....
Vân Phí chắp tay sau lưng và càng đi về phía trước, một thân bạch y một thân tóc bạc trắng bay phấp phới vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-cuu-vinh-sinh/2410911/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.