Chương trước
Chương sau


Đám người Phong Đông Lâm, Ninh Dạ chỉ cẳm thấy mình như xuyên qua không gian, chỉ trong chớp mắt đã dịch chuyển từ một thế giới sang thế giới khác.

Không được!

Phong Đông Lâm bật thốt lên: “Tri Vi giới? Lạc Đông Du?”

Tiên quang bao phủ khắp nơi, ánh sáng rực rỡ che kín bầu trời, chỉ chớp mắt đã chiếu rọi cả sông Thiên Tỉnh, khiến nó từ màn đêm đen biến thành sáng rực như ban ngày, một thế giới trải rộng trên sông Thiên Tỉnh, nhốt toàn bộ đám người Phong Đông Lâm, Nhạc Tâm Thiện vào trong.

Tri Vi giới!

Một trong những thần vật của Yên Vũ lâu, bản thân nó đã là một thế giới độc lập loại nhỏ.

Bản thể chỉ có kích cỡ một chiếc hộp, bên trong có vô số sinh mệnh tí hon.

Điểm đáng sợ nhất của vật này là nó có thể cưỡng ép tất cả sinh mệnh vào trong thế giới loại nhỏ Tri Vi giới, khiến cho mục tiêu của thu nhỏ, từ đó bị cả thế giới vây đánh.

Chính vì vậy, đây là một bảo bối cấp chiến lược, có thể nhốt được rất nhiều đại năng.

Nhưng thứ này cũng có giới hạn của mình, nó là một thế giới thu nhỏ nhưng tối đa chỉ có thể tu luyện tới Vạn Pháp, hơn nữa độ khó ngang với cảnh giới Niết Bàn của Trường Thanh giới.

Thực lực những đại năng cảnh giới Vô Cấu như Nhạc Tâm Thiện và Phong Đông Lâm đã vượt qua giới hạn của không gian này, vì vậy không thể giữ được lâu, nhưng cũng đủ để vây khốn.

Lúc này bọn họ bước vào thế giới này, dõi mắt nhìn xung quanh chỉ thấy trên bầu trời có một bóng người với ánh sáng chói lọi, vĩ đại mênh mông, chẳng khác gì thiên thần hạ phàm, chính là giới chủ của Tri Vi giới, Lạc Đông Du.

Lạc Đông Du thân là một trong Thất Tử của Yên Vũ lâu, quản lý Tri Vi giới đã hơn trăm năm. Đổi lại, hắn là giới chủ, đã vĩnh viễn không thể rời khỏi giới này.

Thế nhưng khi ở trong giới này, hắn chính là thần ma chí cao vô thượng.

Theo tiếng quát của hắn, vô số tu sĩ lít nha lít nhít lao về phía bọn họ.

Phần lớn những tu sĩ này chỉ có cảnh giới Hoa Luân, chỉ có số ít là Vạn Pháp. Với thực lực của đám người Nhạc Tâm Thiện vốn không cần phải sợ, khổ nối sỗ lượng nhiều tới mức người ta giận sôi.

Bọn chúng ập tới như bầy ong, vừa gào thét vừa ra tay tấn công Hắc Bạch thần cung, phát ra ánh sáng ngập trời. Ninh Dạ cảm giác như mình đặt chân vào một trận đại chiến tu tiên cấp bậc diệt thế.

“Một bầy kiến hôi!” Nhạc Tâm Thiện hừ một tiếng, quay sang nói: “Thiên Thủ, Vạn Pháp, Thanh Mộc, các ngươi phụ trách phá thiên, Đông Lâm, ngươi đối phó với Lạc Đông Du, những người khác giao cho ta!”

Sau khi lên tiếng, đã thi triển Hắc Bạch Thiên Địa, Chấp Tử Thần Thông.

Đây là lần đầu tiên Ninh Dạ chứng kiến một đại năng Vô Cấu đỉnh phong ra tay toàn lực. Lúc này hắn sử dụng Hắc Bạch Thiên Địa, mặt đất vô tận ở bên dưới cũng bị bao phủ. Chỉ thấy nhật nguyệt ảm đạm không còn ánh sáng, trời đất biến sắc, khí lưu màu đen tỏa ra, từng tu sĩ như chiếc lá rụng gặp gió lớn, bị đánh tan thành bụi phấn.

Nhưng Tri Vi giới có quá nhiều tu sĩ, đám tu sĩ đông như biển chen chúc nhau lao tới, hung hãn không sợ chết, chẳng khác nào sóng biển, đợt sau cao hơn đợt trước, tấn công điên cuồng. Mười vị Nhân Ma kết hợp với Nhạc Tâm Thiện, cùng đối phó với đám tu sĩ mãnh liệt như thủy triều trong Tri Vi giới.

Thiên Thủ, Vạn Pháp, Thanh Mộc, ba vị lão tổ cùng tấn công lên không, bọn họ không đánh người mà đang phá thiên.

Trong giới tu tiên có một cảnh giới đặc biệt, đó là Phi Thăng.

Cảnh giới Phi Thăng không cố định mà căn cứ theo cấp bậc thế giới để định đoạt.

Ví dụ như ban đầu Trường Thanh giới có bảy cảnh giới, cảnh giới Phi Thăng là cảnh giới thứ tám, đạt tới cảnh giới này là có thế phá giới tiêu dao, vân du vạn giới.

Còn Tri Vi giới chỉ có ba cảnh giới, vì vậy cảnh giới thứ tư chính là Phi Thăng.

Nhạc Tâm Thiện, Phong Đông Lâm, năm vị Thiên Cương đều đạt tới cảnh giới thứ tư, vì vậy cảnh giới Vô Cấu ở đây tương đương với cảnh giới Phi Thăng, có thể phá thiên rời khỏi, không bị hạn chế.

Ba vị lão tổ cùng ra tay phá thiên chính là muốn phá vỡ giới hạn, phi thăng ra ngoài, trở lại thế giới cũ.

Lạc Đông Du không buồn để ý, nhiệm vụ của hắn là kéo dài thời gian chứ không phải diệt trừ.

Cho dù ba vị lão tổ cùng ra tay phá thiên, trong thời gian ngắn cũng chưa thể thành công.

Vì vậy hắn mặc kệ ba vị lão tổ phá thiên, dốc toàn lực quấn lấy Phong Đông Lâm, triển khai một trận kịch chiến. Chỉ nghe tiếng phạn âm ngân vang, thiên cung xoay chuyển, vô số ánh sáng trải rộng khắp nơi. Hai người như thiên thần điên cuồng giao đấu, mỗi lần ra tay đều tạo ra sóng khí ngập trời.

Xét theo tu vi, Phong Đông Lâm cao hơn Lạc Đông Du, thế nhưng Lạc Đông Du thân là giới chủ của Tri Vi giới, có thể mượn lực lượng toàn bộ thế giới, có cả thiên thời địa lợi nhân ngoài, ngược lại áp chế Phong Đông Lâm.

Đám người Phong Đông Lâm, Ninh Dạ chỉ cẳm thấy mình như xuyên qua không gian, chỉ trong chớp mắt đã dịch chuyển từ một thế giới sang thế giới khác.

Không được!

Phong Đông Lâm bật thốt lên: “Tri Vi giới? Lạc Đông Du?”

Tiên quang bao phủ khắp nơi, ánh sáng rực rỡ che kín bầu trời, chỉ chớp mắt đã chiếu rọi cả sông Thiên Tỉnh, khiến nó từ màn đêm đen biến thành sáng rực như ban ngày, một thế giới trải rộng trên sông Thiên Tỉnh, nhốt toàn bộ đám người Phong Đông Lâm, Nhạc Tâm Thiện vào trong.

Tri Vi giới!

Một trong những thần vật của Yên Vũ lâu, bản thân nó đã là một thế giới độc lập loại nhỏ.

Bản thể chỉ có kích cỡ một chiếc hộp, bên trong có vô số sinh mệnh tí hon.

Điểm đáng sợ nhất của vật này là nó có thể cưỡng ép tất cả sinh mệnh vào trong thế giới loại nhỏ Tri Vi giới, khiến cho mục tiêu của thu nhỏ, từ đó bị cả thế giới vây đánh.

Chính vì vậy, đây là một bảo bối cấp chiến lược, có thể nhốt được rất nhiều đại năng.

Nhưng thứ này cũng có giới hạn của mình, nó là một thế giới thu nhỏ nhưng tối đa chỉ có thể tu luyện tới Vạn Pháp, hơn nữa độ khó ngang với cảnh giới Niết Bàn của Trường Thanh giới.

Thực lực những đại năng cảnh giới Vô Cấu như Nhạc Tâm Thiện và Phong Đông Lâm đã vượt qua giới hạn của không gian này, vì vậy không thể giữ được lâu, nhưng cũng đủ để vây khốn.

Lúc này bọn họ bước vào thế giới này, dõi mắt nhìn xung quanh chỉ thấy trên bầu trời có một bóng người với ánh sáng chói lọi, vĩ đại mênh mông, chẳng khác gì thiên thần hạ phàm, chính là giới chủ của Tri Vi giới, Lạc Đông Du.

Lạc Đông Du thân là một trong Thất Tử của Yên Vũ lâu, quản lý Tri Vi giới đã hơn trăm năm. Đổi lại, hắn là giới chủ, đã vĩnh viễn không thể rời khỏi giới này.

Thế nhưng khi ở trong giới này, hắn chính là thần ma chí cao vô thượng.

Theo tiếng quát của hắn, vô số tu sĩ lít nha lít nhít lao về phía bọn họ.

Phần lớn những tu sĩ này chỉ có cảnh giới Hoa Luân, chỉ có số ít là Vạn Pháp. Với thực lực của đám người Nhạc Tâm Thiện vốn không cần phải sợ, khổ nối sỗ lượng nhiều tới mức người ta giận sôi.

Bọn chúng ập tới như bầy ong, vừa gào thét vừa ra tay tấn công Hắc Bạch thần cung, phát ra ánh sáng ngập trời. Ninh Dạ cảm giác như mình đặt chân vào một trận đại chiến tu tiên cấp bậc diệt thế.

“Một bầy kiến hôi!” Nhạc Tâm Thiện hừ một tiếng, quay sang nói: “Thiên Thủ, Vạn Pháp, Thanh Mộc, các ngươi phụ trách phá thiên, Đông Lâm, ngươi đối phó với Lạc Đông Du, những người khác giao cho ta!”

Sau khi lên tiếng, đã thi triển Hắc Bạch Thiên Địa, Chấp Tử Thần Thông.

Đây là lần đầu tiên Ninh Dạ chứng kiến một đại năng Vô Cấu đỉnh phong ra tay toàn lực. Lúc này hắn sử dụng Hắc Bạch Thiên Địa, mặt đất vô tận ở bên dưới cũng bị bao phủ. Chỉ thấy nhật nguyệt ảm đạm không còn ánh sáng, trời đất biến sắc, khí lưu màu đen tỏa ra, từng tu sĩ như chiếc lá rụng gặp gió lớn, bị đánh tan thành bụi phấn.

Nhưng Tri Vi giới có quá nhiều tu sĩ, đám tu sĩ đông như biển chen chúc nhau lao tới, hung hãn không sợ chết, chẳng khác nào sóng biển, đợt sau cao hơn đợt trước, tấn công điên cuồng. Mười vị Nhân Ma kết hợp với Nhạc Tâm Thiện, cùng đối phó với đám tu sĩ mãnh liệt như thủy triều trong Tri Vi giới.

Thiên Thủ, Vạn Pháp, Thanh Mộc, ba vị lão tổ cùng tấn công lên không, bọn họ không đánh người mà đang phá thiên.

Trong giới tu tiên có một cảnh giới đặc biệt, đó là Phi Thăng.

Cảnh giới Phi Thăng không cố định mà căn cứ theo cấp bậc thế giới để định đoạt.


Lạc Đông Du không buồn để ý, nhiệm vụ của hắn là kéo dài thời gian chứ không phải diệt trừ.

Cho dù ba vị lão tổ cùng ra tay phá thiên, trong thời gian ngắn cũng chưa thể thành công.

Vì vậy hắn mặc kệ ba vị lão tổ phá thiên, dốc toàn lực quấn lấy Phong Đông Lâm, triển khai một trận kịch chiến. Chỉ nghe tiếng phạn âm ngân vang, thiên cung xoay chuyển, vô số ánh sáng trải rộng khắp nơi. Hai người như thiên thần điên cuồng giao đấu, mỗi lần ra tay đều tạo ra sóng khí ngập trời.

Xét theo tu vi, Phong Đông Lâm cao hơn Lạc Đông Du, thế nhưng Lạc Đông Du thân là giới chủ của Tri Vi giới, có thể mượn lực lượng toàn bộ thế giới, có cả thiên thời địa lợi nhân ngoài, ngược lại áp chế Phong Đông Lâm.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.