Tần Thì Nguyệt không khỏi cười phá lên: “Ngươi cũng nhạy bén lắm, quả nhiên Hắc Bạch thần cung nhân tài xuất hiện tầng tầng lớp lớp.”
Cô ta không thể công khai thừa nhận, đành dùng cách này uyển chuyển đáp lời.
Ninh Dạ lại hỏi: “Đã liên quan tới bố trí của Cực Chiến đạo, Ninh Dạ không thể lỗ mãng, đành hỏi một câu nữa, người đó có còn sống không?”
Tần Thì Nguyệt nhíu mày.
Cô ta không nói gì nhưng Ninh Dạ đã biết đáp án.
Y cười: “Còn sống.”
Nếu đã chết hoặc là hung thủ, vậy Tần Thì Nguyệt không cần làm khó như vậy.
Còn sống nên mới cần cô ta che giấu.
Tần Thì Nguyệt thở dài: “Lúc người kia đi, Giang Đại Chuy đã chết rồi.”
Ninh Dạ bén nói: “Tần đặc sứ, ta có thể không hỏi tới thân phận của người kia, nhưng ta muốn hỏi một câu, chuyện này là người đó chính miệng nói với ngươi hay là đưa tin nói cho ngươi?”
Tần Thì Nguyệt ngẩn người: “Đưa tin.”
“Vậy là thật ra ngươi cũng không biết thân phận của người đó trong Hắc Bạch thần cung đúng không?”
Sắc mặt của Tần Thì Nguyệt bỗng trở nên kỳ quái.
Sau khi nói chuyện với Tần Thì Nguyệt xong, Ninh Dạ dẫn người của Huyền Sách phủ trở về.
Trên đường y không ngừng suy nghĩ.
Tần Thì Nguyệt cũng không biết gián điệp mà Cực Chiến đạo bố trí trong Hắc Bạch thần cung là ai.
Chuyện này thú vị rồi, ít nhất địa vị của Tần Thì Nguyệt không phải là được Diệt Tuyệt Vương tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-co-dien/3698243/chuong-282.html