Chương trước
Chương sau


Nhạc Tâm Thiện đã nhìn về phía Ninh Dạ: “Ngươi còn chờ gì nữa?”

Ninh Dạ chống người chậm rãi bò dậy, nhìn Cừu Bất Quân, lại nhìn Nhạc Tâm Thiện, bái Nhạc Tâm Thiện một cái: “Đa tạ đại điện chủ đã cho Ninh Dạ cơ hội báo thù, Ninh Dạ vĩnh viễn không quên ơn này.”

Nói xong y quang người nhìn sang Cừu Bất Quân: “Cừu Bất Quân, ngươi cũng có ngày hôm nay à! Hôm nay ta nhất định phải lột da ngươi, hủy dung mạo ngươi đi, cho ngươi cảm thụ nỗi đau ngày xưa ta phải chịu đựng!”

Nói đoạn, y giơ tay đánh ra một luồng phù chú, lá phù kia rơi xuống người Cừu Bất Quân, hóa thành một ngọn lửa cháy rực lên.

“Á a a a!” Cừu Bất Quân đau đớn giãy dụa, mà trong mắt Ninh Dạ chỉ có vẻ sảng khoái khi được báo thù.

Thân thể y run rẩy như đang hưng phấn kích động.

Ngay sau đó, Ninh Dạ đánh liền vài chục nhát Sát Thân đao vào người Cừu Bất Quân, không nhát nào trí mạng nhưng lại như đang lăng trì Cừu Bất Quân, chỉ khiến ông càng đau đớn hơn.

Ngay lúc tất cả mọi người chấn động trước hành động tàn nhẫn của Ninh Dạ - bọn họ đã thấy nhiều vụ giết người, nhưng không mấy ai dằn vặt điên cuồng như vậy.

Đoạn Trường Nữ - Ôn Tâm Dư khẽ nhíu mày: “Đủ rồi.”

Cô ta đột nhiên xuất thủ, vung tay lên, ngọn lửa trên người Cừu Bất Quân tắt ngóm

Nhưng ngọn lửa của Ninh Dạ độc ác tới cực điểm, chỉ trong chốc lát đã thiêu đốt toàn bộ gương mặt Cừu Bất Quân, có lẽ do thân thể bị lăng trì, lửa độc chui vào trong cơ thể nên lúc này Cừu Bất Quân đã như người sắp chết, nếu không cứu chữa kịp thời, e là không sống được quá nửa ngày.

Ninh Dạ ngẩng đầu lên trừng mắt nhìn Ôn Tâm Dư: “Ôn sư tỷ làm vậy là sao?”

Ôn Tâm Dư nói: “Gương mặt của ngươi bị hắn hủy, bây giờ ngươi cũng đã hủy gương mặt hắn, hai bên đã hòa nhau, cần gì giết chết. Hắn là người của ta, việc sống chết của hắn cũng phải do ta định đoạt. Bây giờ việc này chấm dứt ở đây!”

Nói đoạn, cô nàng bắn một viên dược hoàn vào miệng Cừu Bất Quân.

Thấy tình cảnh này, Ninh Dạ thầm thở phào một hơi.

Giữ được mạng cho Cừu Bất Quân rồi.

Y xuất thủ dằn vặt Cừu Bất Quân là để đợi thời khắc này, y đột nhiên nghĩ ra một chuyện - chắc chắn đây không phải kế hoạch của Lạc Cầu Chân, rất có thể là ý định lâm thời của Nhạc Tâm Thiện.

Nói như vậy là vì kế hoạch này không cần chuẩn bị.

Lạc Cầu Chân nhất định phải đợi tới ngày hôm nay mới xuất thủ, mang ý nghĩa là kế hoạch của hắn cần thời gian, còn bắt Ninh Dạ giết Cừu Bất Quân để thăm dò thì không cần thời gian chuẩn bị - có thể thực hiện bất cứ lúc nào.

Hơn nữa đây không phải hậu chiêu mà là tiên cơ!

Nếu đây là cách làm của Nhạc Tâm Thiện, vậy mọi chuyện cũng dễ dàng.

Vì lòng nghi ngờ của Nhạc Tâm Thiện về Ninh Dạ còn lâu mới kiên quyết như Lạc Cầu Chân - đa phần nghi ngờ của Nhạc Tâm Thiện về Ninh Dạ là do Lạc Cầu Chân ảnh hưởng.

Vì vậy đối với bọn họ mà nói, vẫn có khả năng rất lớn là Ninh Dạ vô tội.

Nếu Ninh Dạ vô tội, như vậy Cừu Bất Quân chết quá oan uổng.

Cừu Bất Quân có kẻm cỏi đến đâu cũng là cảnh giới Vạn Pháp, còn từng lập công cứu Hà Nguyên Thánh, nhưng lại vô duyên vô cớ chết mất, nếu đồn ra ngoài sẽ rất khó nghe. Huống chi rất có thể Cừu Bất Quân còn ẩn giấu ‘Biện Tình bí pháp’, vì vậy một khi ông chết đi cũng là tổn thất.

Bất luận là thể diện hay là công pháp đều khiến Nhạc Tâm Thiện và Ôn Tâm Dư không muốn Cừu Bất Quân chết, có thể thấy được điều này từ biểu hiện của họ trước đây - Hắc Bạch thần cung luôn thích đổi trắng thay đen. Nếu Nhạc Tâm Thiện và Ôn Tâm Dư thật sự muốn Cừu Bất Quân bị giết chết, vậy bọn họ sẽ không lên tiếng như vậy mà dùng cách đường hoàng như ‘Ngươi đã cống hiến cho Hắc Bạch thần cung, Hắc Bạch thần cung sẽ ghi nhớ ân tình của ngươi’.

Ôn Tâm Dư nói như chém đinh chặt sắt như vậy, ngược lại khẳng định cô ta không định để Cừu Bất Quân chết.

Nhưng cho dù như thế, Ninh Dạ vẫn không dám trực tiếp hạ thủ giết người.

Y chỉ sợ đầu óc Ôn Tâm Dư không kịp đổi ý, hay phản ứng chậm mất một chút, không kịp cứu người.

Vì vậy y chọn cách hành hạ đến chết!

Không còn cách nào tốt hơn để thể hiện thù hận của một người, hơn nữa còn cho Ôn Tâm Dư cơ hội cứu viện.

Đương nhiên, rất có thể cách làm này sẽ khiến Cừu Bất Quân đau đớn mà chết, nhưng Ninh Dạ không thể không đánh cược.

Đây là cách duy nhất để cứu Cừu Bất Quân.

Sự thật chứng minh, y đã đặt cược thắng. Ninh Dạ ra tay độc ác tới cực điểm, nếu không có ai tới cứu chắc chắn Cừu Bất Quân sẽ đau đớn đến chết. Nhưng chính vì là hành hạ đến chết nên chỉ cần cứu giúp kịp thời, Cừu Bất Quân có thể sống được!

Qua một cửa rồi.

Nhìn Cừu Bất Quân đã hôn mê bất tỉnh, Ninh Dạ thở dài một tiếng nhưng trong lòng không hề vui mừng.

Y biết, đây mới là khởi đầu.

Nhạc Tâm Thiện đã nhìn về phía Ninh Dạ: “Ngươi còn chờ gì nữa?”

Ninh Dạ chống người chậm rãi bò dậy, nhìn Cừu Bất Quân, lại nhìn Nhạc Tâm Thiện, bái Nhạc Tâm Thiện một cái: “Đa tạ đại điện chủ đã cho Ninh Dạ cơ hội báo thù, Ninh Dạ vĩnh viễn không quên ơn này.”

Nói xong y quang người nhìn sang Cừu Bất Quân: “Cừu Bất Quân, ngươi cũng có ngày hôm nay à! Hôm nay ta nhất định phải lột da ngươi, hủy dung mạo ngươi đi, cho ngươi cảm thụ nỗi đau ngày xưa ta phải chịu đựng!”

Nói đoạn, y giơ tay đánh ra một luồng phù chú, lá phù kia rơi xuống người Cừu Bất Quân, hóa thành một ngọn lửa cháy rực lên.

“Á a a a!” Cừu Bất Quân đau đớn giãy dụa, mà trong mắt Ninh Dạ chỉ có vẻ sảng khoái khi được báo thù.

Thân thể y run rẩy như đang hưng phấn kích động.

Ngay sau đó, Ninh Dạ đánh liền vài chục nhát Sát Thân đao vào người Cừu Bất Quân, không nhát nào trí mạng nhưng lại như đang lăng trì Cừu Bất Quân, chỉ khiến ông càng đau đớn hơn.

Ngay lúc tất cả mọi người chấn động trước hành động tàn nhẫn của Ninh Dạ - bọn họ đã thấy nhiều vụ giết người, nhưng không mấy ai dằn vặt điên cuồng như vậy.

Đoạn Trường Nữ - Ôn Tâm Dư khẽ nhíu mày: “Đủ rồi.”

Cô ta đột nhiên xuất thủ, vung tay lên, ngọn lửa trên người Cừu Bất Quân tắt ngóm

Nhưng ngọn lửa của Ninh Dạ độc ác tới cực điểm, chỉ trong chốc lát đã thiêu đốt toàn bộ gương mặt Cừu Bất Quân, có lẽ do thân thể bị lăng trì, lửa độc chui vào trong cơ thể nên lúc này Cừu Bất Quân đã như người sắp chết, nếu không cứu chữa kịp thời, e là không sống được quá nửa ngày.

Ninh Dạ ngẩng đầu lên trừng mắt nhìn Ôn Tâm Dư: “Ôn sư tỷ làm vậy là sao?”

Ôn Tâm Dư nói: “Gương mặt của ngươi bị hắn hủy, bây giờ ngươi cũng đã hủy gương mặt hắn, hai bên đã hòa nhau, cần gì giết chết. Hắn là người của ta, việc sống chết của hắn cũng phải do ta định đoạt. Bây giờ việc này chấm dứt ở đây!”

Nói đoạn, cô nàng bắn một viên dược hoàn vào miệng Cừu Bất Quân.

Thấy tình cảnh này, Ninh Dạ thầm thở phào một hơi.

Giữ được mạng cho Cừu Bất Quân rồi.

Y xuất thủ dằn vặt Cừu Bất Quân là để đợi thời khắc này, y đột nhiên nghĩ ra một chuyện - chắc chắn đây không phải kế hoạch của Lạc Cầu Chân, rất có thể là ý định lâm thời của Nhạc Tâm Thiện.

Nói như vậy là vì kế hoạch này không cần chuẩn bị.

Lạc Cầu Chân nhất định phải đợi tới ngày hôm nay mới xuất thủ, mang ý nghĩa là kế hoạch của hắn cần thời gian, còn bắt Ninh Dạ giết Cừu Bất Quân để thăm dò thì không cần thời gian chuẩn bị - có thể thực hiện bất cứ lúc nào.

Hơn nữa đây không phải hậu chiêu mà là tiên cơ!

Nếu đây là cách làm của Nhạc Tâm Thiện, vậy mọi chuyện cũng dễ dàng.

Vì lòng nghi ngờ của Nhạc Tâm Thiện về Ninh Dạ còn lâu mới kiên quyết như Lạc Cầu Chân - đa phần nghi ngờ của Nhạc Tâm Thiện về Ninh Dạ là do Lạc Cầu Chân ảnh hưởng.

Vì vậy đối với bọn họ mà nói, vẫn có khả năng rất lớn là Ninh Dạ vô tội.

Nếu Ninh Dạ vô tội, như vậy Cừu Bất Quân chết quá oan uổng.

Cừu Bất Quân có kẻm cỏi đến đâu cũng là cảnh giới Vạn Pháp, còn từng lập công cứu Hà Nguyên Thánh, nhưng lại vô duyên vô cớ chết mất, nếu đồn ra ngoài sẽ rất khó nghe. Huống chi rất có thể Cừu Bất Quân còn ẩn giấu ‘Biện Tình bí pháp’, vì vậy một khi ông chết đi cũng là tổn thất.

Bất luận là thể diện hay là công pháp đều khiến Nhạc Tâm Thiện và Ôn Tâm Dư không muốn Cừu Bất Quân chết, có thể thấy được điều này từ biểu hiện của họ trước đây - Hắc Bạch thần cung luôn thích đổi trắng thay đen. Nếu Nhạc Tâm Thiện và Ôn Tâm Dư thật sự muốn Cừu Bất Quân bị giết chết, vậy bọn họ sẽ không lên tiếng như vậy mà dùng cách đường hoàng như ‘Ngươi đã cống hiến cho Hắc Bạch thần cung, Hắc Bạch thần cung sẽ ghi nhớ ân tình của ngươi’.

Ôn Tâm Dư nói như chém đinh chặt sắt như vậy, ngược lại khẳng định cô ta không định để Cừu Bất Quân chết.

Nhưng cho dù như thế, Ninh Dạ vẫn không dám trực tiếp hạ thủ giết người.

Y chỉ sợ đầu óc Ôn Tâm Dư không kịp đổi ý, hay phản ứng chậm mất một chút, không kịp cứu người.


Sự thật chứng minh, y đã đặt cược thắng. Ninh Dạ ra tay độc ác tới cực điểm, nếu không có ai tới cứu chắc chắn Cừu Bất Quân sẽ đau đớn đến chết. Nhưng chính vì là hành hạ đến chết nên chỉ cần cứu giúp kịp thời, Cừu Bất Quân có thể sống được!

Qua một cửa rồi.

Nhìn Cừu Bất Quân đã hôn mê bất tỉnh, Ninh Dạ thở dài một tiếng nhưng trong lòng không hề vui mừng.

Y biết, đây mới là khởi đầu.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.