"Cô nương tới nghe khúc, hỏi những chuyện này có vẻ có chút đường đột." Cầm Thuý nói chuyện không vội không chậm, trong lúc nàng giơ tay nhấc chân đều có một loại khí chất mơ hồ không rõ.
Đó là thứ chỉ có ở người xuất thân từ thế gia lâu đời lắng đọng lại.
Dung Văn Thanh càng xác định suy nghĩ trong lòng, cũng càng thêm áy náy. Nàng không nên dùng loại thái độ này đối với Cầm Thuý, nhưng mà, nàng không có thời gian.
"Sao có thể đường đột chứ? Ta là tân khoa Trạng nguyên năm nay, ngươi là nữ tử mãi nghệ thanh lâu, ta muốn dùng thái độ gì đối với ngươi, chắc hẳn đều không tính đường đột nhỉ?" Trong lời Dung Văn Thanh nói, mang theo vài phần châm chọc.
Cầm Thuý siết chặt tay phải, gân xanh nổi lên, tính tình của nàng chưa bao giờ tốt, nàng cũng chưa từng uỷ khuất chính mình, mặc dù thân rơi xuống vũng bùn, nàng cũng chưa bao giờ cúi thấp lưng mình.
Đối mặt với ánh mắt trào phúng của Dung Văn Thanh, nàng muốn phản kích, nhưng há miệng, lại không phát nổi ra tiếng.
Nữ tử này là tân khoa Trạng nguyên năm nay, cái người trong truyền thuyết kia. Nàng là nữ Trạng nguyên đầu tiên của Mục triều, cũng là vị Trạng nguyên trẻ tuổi nhất. Cầm Thuý đã nghe qua vô số lời đồn về nàng, từ trong miệng đám văn nhân đến tầm hoan mua vui.
Nàng ấy có tài Tể tướng, nàng ấy có dung mạo như nữ thần, nàng ấy có tài năng không ai có thể sánh cùng. Trong miệng đám văn nhân cao cao tại thượng kia, Dung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-co-de-nhat-te-tuong/938310/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.