"Khách nhân." Dung Văn Thanh cười khẽ, bình tĩnh hồi đáp.
"Khách, khách nhân?" Tú bà có chút nghi ngờ lỗ tai của mình, bà ta nhất định là già rồi, nếu không sao lại nghe thấy một nữ tử dung mạo xinh đẹp, ở trước cửa thanh lâu nói với mình như vậy?
Nom bộ dạng của nàng, là tới cuống kỹ viện, hay là bị người cuống?
Không thể trách tú bà ý tưởng thấp kém, vì chuyện này thật sự là kinh thế hãi tục.
Mặc dù Mục triều dân phong mở ra, nhưng trói buộc đối với nữ tử không ít, Mục triều khai quốc năm trăm năm, nơi nào truyền ra thông tin tiểu thư nhà giàu chạy tới thanh lâu uống rượu hoa a?
Cho dù có, bọn họ đa phần cũng chỉ vì hiếu kỳ. Tú bà gặp qua vài người, những tiểu thư này phẫn nam trang, hai bên đều ngầm hiểu, có tiền kiếm, nên tú bà không quản nhiều.
Nhưng vị tiểu thư hôm nay bất đồng a! Này không giống lẽ thường a! Ngươi một cô nương chưa gả chồng tới chỗ này, có thể đừng mặc nữ trang hay không? Sai lầm chồng chất, cũng nên vờ như chính mình là nam a!
Cuồng bạo trong lòng tú bà đã thể hiện qua ánh mắt trừng lớn kia.
Dung Văn Thanh cười cười, tú bà này thật thú vị, phản ứng như thế, chơi vui a.
Tống Trác vốn bình thản, nhưng đối diện ánh mắt tú bà, liền túng.
Hình như, đúng là có gì đó không ổn.
"Ta chỉ là tới nghe xướng khúc uống rượu, thuận tiện tìm vài cô nương theo bồi, lẽ nào ta tiêu tiền ở đây, còn chưa thể được xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-co-de-nhat-te-tuong/938309/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.