*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sáng sớm hôm sau, Tiêu Ninh tỉnh dậy rất đúng giờ, mà người bên cạnh thì hiển nhiên không hề có động tĩnh. Tiêu Ninh cũng coi như hiểu rõ thói quen của Đan Hải Minh, chỉ cần có chuyện, cho dù thức trắng đêm, tinh thần vẫn tỉnh táo minh mẫn, nhưng nếu không có chuyện gì, người này sẽ nằm lì trên giường.
Thực sự là co duỗi như thường a.
Dù sao cũng không có việc gì gấp, Tiêu Ninh không có ý định đánh thức Đan Hải Minh dậy, thế nhưng đã tỉnh rồi mà nằm mãi ở trên giường cũng rất khó chịu. Nhìn một người bên cạnh, ngủ vô cùng ngon, Tiêu Ninh liền rón rén nhẹ nhàng dịch ra ngoài.
Khi đến bên mép giường rồi, Tiêu Ninh định thả chân xuống, nhưng còn chưa kịp đứng vững, eo lập tức bị một luồng sức mạnh kéo ngã xuống trở lại
Tuy rằng đệm giường vô cùng mềm mại, ngã xuống cũng sẽ không đau, nhưng đột nhiên thay tư thế như vậy, không tránh khỏi có chút choáng váng cùng hoa mắt chóng mặt, bất quá phản ứng đầu tiên của Tiêu Ninh là cảm thấy xin lỗi, “Đánh thức cậu sao?”
“Ừm…” Đan Hải Minh dùng một cánh tay ôm chặt lấy hắn, tay còn lại dụi dụi mắt, nghiêng đầu nhìn, “Dậy sớm như vậy?”
Tiêu Ninh đáp, “Tôi đi mua điểm tâm. Cậu muốn ăn gì?”
“Nơi này là khách sạn mà, mua làm gì chứ.” Đan Hải Minh chống đỡ bản thân ngồi dậy, nửa người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-cao-lo-vien/2363675/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.