Tiêu Ninh đề nghị đến Cẩm Các.
Cẩm Các vào buổi tối so với ban ngày không giống nhau, ban ngày nhìn qua tương đối thiên hướng các nhà hàng quen thuộc, buổi tối ánh đèn lấp lánh nổi bậc trong bóng đêm, vô cùng có bầu không khí.
Nhân viên phục vụ đem ra thực đơn, Đan Hải Minh chỉ chỉ Tiêu Ninh, ra hiệu để hắn gọi món ăn.
Tiêu Ninh chẳng biết vì sao cảm thấy loại thần sắc không có hứng thú, vừa lười biếng vừa bại hoại này của cậu rất buồn cười, cầm thực đơn nói, “Ba chén tôm, cua muối bơ, cơm nấm trong lao, ân, thịt gà măng tây.”
Những món đó chính xác là những món vào lần đầu tiên hai người ăn chung Đan Hải Minh đã gọi.
Đan Hải Minh nhíu mày, mở miệng nói, “Anh nên gọi cho mình vài món, những món vừa gọi tôi đều rất thích ăn, sẽ không chừa cho anh nhiều đâu.”
Lời này vừa nghe có cảm giác như vui đùa khiến Tiêu Ninh rốt cuộc nhịn không được cười lên, tâm tình mệt mỏi vừa nãy do Hạ Ly tạo thành thoáng chốc tan thành mây khói, “Vậy thêm một phần thịt xào dứa và gạo nếp ngó sen đi.”
“Không ăn đậu hũ cam hay cá tam văn xông khói?” Đan Hải Minh không đoái hoài, đầu hướng nhân viên phục vụ, “Thay đổi mùi vị, còn có, loại cá tam văn cá nào được yêu thích?”
Phục vụ viên nói, “Nơi này của chúng tôi có món tam văn xương cá rất được hoan nghênh.”
“Thôi khỏi.” Đan Hải Minh đánh gãy hắn, tiện tay lật qua lật lại thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-cao-lo-vien/2363661/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.