Tiêu Ninh bất tri bất giác đứng trong nhà bếp cùng Ngô Di hàn huyên suốt buổi trưa. Thời điểm quay lại phòng khách, Diệp Tử Hân đã không còn, chỉ có một mình Đan Hải Minh ngồi đó xem ti vi.
Ngô Di hỏi, “Tử Hân đâu?”
“Cùng anh ra ngoài rồi.” Đôi mắt Đan Hải Minh không hề nhấc lên, “Có lẽ sẽ không trở về ăn cơn tối.”
Ngô Di không bất ngờ, “Ừ, vậy nói thím Quánh làm ít thức ăn lại, canh thì hầm nhiều hơn, buổi tối nếu ăn không hết, các con cứ đem về. Cha còn chưa xuống à?”
“Vẫn còn ở trong thư phòng.” Đan Hải Minh liếc nhìn Tiêu Ninh, phát hiện đối phương cũng đang nhìn mình chằm chằm, nhướng mày hỏi, “Làm gì?”
Thật sự là, Tiêu Ninh hôm nay trải qua toàn bộ thời trong căn nhà này, đã nhận thức được không ít chuyện, đối với Đan Hải Minh hắn không thể không cảm khái. Hắn thực sự khó có thể tưởng tượng ra việc sống chung nhà với một người anh trai, mà người anh đó lại khắp nơi nghi kỵ rồi không lớn không nhỏ hãm hại thì trong lòng sẽ nghĩ như thế nào. Cậu cố gắng đem lợi ích của mình vì Đan Hải Hồng mà xé nhỏ, xử lý tốt như vậy, cũng không hy vọng khiến Đan Hải Hồng trở nên biến chất, đây là bản lãnh của cậu, nhưng không phải trách nhiệm của cậu.
Cậu thực sự không nên tiếp tục tự dằn vặt mình nữa.
Tiêu Ninh cảm thấy một trận kích động khó có thể dùng lời diễn tả được, rất muốn nói chuyện với Đan Hải Minh, hoặc là vì cậu làm chút gì đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-cao-lo-vien/127510/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.