Lúc Tiêu Ninh xuống lầu thì gặp Đan Hải Hồng đang lên, cùng nhau đối mặt, Đan Hải Hồng chào hỏi trước, “Tán gẫu cùng cha xong rồi sao? Cậu vẫn ổn chứ?”
Tiêu Ninh cười cười, “Không có chuyện gì, chỉ tra hỏi chuyện tôi đối với Hải Minh yêu thương bao nhiêu.”
“Cậu cũng thông cảm cho cha một chút.” Đan Hải Hồng một bộ muốn cùng hắn tán gẫu trên cầu thang, “Hải Minh rất quan tâm đến cậu, dù gì đi nữa bọn họ cũng sẽ than vãn Hải Minh trọng sắc khinh bạn cho coi.”
Đối với Đan Hải Hồng, Tiêu Ninh có chút phản cảm không nói rõ được, Tiêu Ninh mơ hồ vài giây mới phản ứng được anh ta đang nói chuyện với mình.
“Quan hệ của Hải Minh và mọi người từ trước đến nay đều rất tốt, lúc nào cũng đi cùng nhau. Bạn bè nhiều năm như vậy rồi, chớp mắt một cái lại thay đổi, danh tiếng trong đám bạn bè cũng không còn quá tốt nữa.” Đan Hải Hồng trêu ghẹo nói, “Nếu anh không yên tâm, cùng đi theo nó là tốt rồi.”
Những người kia cũng không phải là bạn bè tốt đi.
Tiêu Ninh lễ phép nói, “Chuyện của Hải Minh tôi sẽ không xen vào.”
Đan Hải Hồng cười cười, “Nó trước sau như một, tùy ý thích làm theo ý mình, tính tình cậu thoải mái, chiều theo ý nó một chút.”
Tiêu Ninh cũng không muốn mất thời gian cùng anh ta dây dưa, gật đầu mỉm cười chuẩn bị rời đi, không ngờ bị anh ta gọi lại, “Đúng rồi, cậu là tổ trưởng phòng chăm sóc khách hàng đúng không?”
“Đúng.” Tiêu Ninh dừng lại, ngước mắt nhìn. Đan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-cao-lo-vien/127509/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.