Thời điểm hai người ngồi vào bàn ăn thì đã gần 8 giờ, làm xong hết món ăn, hai người mới phát hiện không nấu cơm, lúc này Đan Hải Minh đã bày ra bộ dáng không kiên nhẫn, Tiêu Ninh dứt khoát xuống lầu, vào một quán cơm nhỏ gọi hai hộp cơm, mang lên nhà.
Khi nấu ăn, hai người đã nghe thấy mùi khói dầu nên không cảm thấy đói bụng, nhìn một bàn thức ăn xấu xí cùng hai phần cơm đóng gói, Tiêu Ninh trước tiên gắp một chút cà ri gà, kỳ thực cà ri gà này cũng không đến nỗi xấu xí lắm, cho nên cảm giác cũng không quá quỷ dị, hắn lúc này mới yên tâm, đem đĩa đặt trước mặt Đan Hải Minh quơ quơ, “Làm không tốt, chấp nhận ăn chút.”
Đan Hải Minh một tay chống cằm một tay cầm đũa, không chút để ý đâm một khối thịt gà, nhai tới nhai lui, phun ra xương, đem thịt nuốt, sau đó lại đâm một khối nữa, lặp đi lặp lại.
Vốn cũng không mong đợi cậu ta có thể bày ra biểu tình khen ngợi, dù sao chắc chắn cũng giống nhau thôi, thế nhưng Đan Hải Minh ít nhất cũng liên tục gắp đồ ăn, Tiêu Ninh vẫn thấy vô cùng vui mừng.
Vì vậy hắn bắt đầu chuyên tâm ăn món cá rán đã hoàn toàn mất hết hình dạng kia, bên ngoài bị cháy quá nặng, nên ăn lên phần trên, rất giòn, dù sao Đan Hải Minh cũng không phải quá kém, ngược lại thực sự có chút ngon.
Bất quá, đây là lần đầu tiên, có người nguyện ý vì hắn học và nấu một món ăn, chỉ bằng chút này, Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-cao-lo-vien/127491/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.