Tuân theo nguyên tắc ít nói, toàn bộ thời gian, Tiêu Ninh đều giữ yên lặng, dù sao thái độ Đan Hải Minh cũng lơ đễnh, lại không ai quấy rầy hắn, chỉ có Đan Hải Minh thỉnh thoảng sẽ hỏi hắn vài câu. Tiêu Ninh cẩn thận trả lời, thời gian còn lại cũng chỉ ngẩn người, đôi lúc còn lấy điện thoại ra nhắn tin cho Lô Nham hỏi về việc ăn cơm trưa.
Có người bắt đầu hát kara, biểu cảm chân thành thâm tình.
Tiêu Ninh vừa chơi điện thoại di động, vừa cười cười nhìn mọi người ca hát.
Đan Hải Minh vẫn không hát, nhưng lại từng ly từng ly, liên tục cùng mọi người uống rượu. Tiêu Ninh đoán tâm trạng của cậu ra có lẽ không tốt. Suy nghĩ kỹ một chút, cậu ta tùy tiện tìm một người không quen biết mời về làm bạn trai, chắc chắn phải có ẩn tình.
Bất quá, đó là chuyện của người khác, Tiêu Ninh ngay cả chuyện của chính mình cũng không quản được, nào có tinh lực đi lo chuyện bao đồng này.
Đến khi hắn phản ứng lại, không khí náo nhiệt xung quanh đã kết thúc rồi, cũng không còn mấy người có thể đứng vững, mà Đan Hải Minh là đối tượng trung tâm bị chuốc rượu nhiều nhất, đương nhiên cũng không thể may mắn thoát khỏi.
Tiêu Ninh như bước vào cõi thần tiên: “…”
Bạch Lực cũng uống đến chóng mặt, nằm nhoài lên bả vai của Đan Hải Minh muốn nói gì đó, bị Đan Hải Minh một cước đá văng. Đan Hải Minh nhắm lại hai mắt, dáng vẻ mệt mỏi, bày ra bộ dáng bại hoại lười nói chuyện, nghiêng mình dựa vào trên người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-cao-lo-vien/127485/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.