Ngày hôm sau. nó vẫn như thường lệ đến chắm sóc hắn.
- Ken anh biết không anh sắp được làm cha đấy, anh phải mau tỉnh lại mà chắm sóc cho ba mẹ con nghe chưa_ Nó ngồi trên ghế nhìn hắn.
- Haizz.....an lúc nào cũng im lặng anh biết em buồn lắm không Ken_ Nó thở dài trách yêu hắn. Đột nhiên điện thoại trong túi nó reo lên là Dương Đông nó bắt máy:
- Alô anh gọi em có gì không? Không thì em cúp máy đây_ Nó bắt máy giọng nói 10 phần lạnh nhạt. Làm đầu giây bên kia Dương Đông cười khổ.
- Em có thể đến căn nhà hoang dường XX không? Anh có chuyện quan trọng muốn nói với em_ Dương Đông giọng nói gấp gáp nói. Anh sợ, sợ mình không kịp nói với nó điều quan trọng này. Nhưng liệu có kịp không khi.
“ BỘP” chiếc điện thoại đang cầm trên tay Dương Đông rơi xuống.
Nghe tiếng nó hốt hoảng: “- Chuyện gì vậy? Dương Đông trả lời”
Dương Đông không trả lời ngay cả điện thoại cũng tắt luôn. Nó lo lắng nhanh chống lấy chìa khóa xe đến nơi mà Dương Đông nói mà không để ý ngón tay của hắn đã cử động.
Trong lúc này thì bên Dương Đông có khoảng 20 người. một người mặc áo đen đeo mặc nạ ngồi trên ghế hình như là người cầm đầu của bọn chúng.
- Cậu muốn báo tin cho nó biết sao?_ Cuối cùng thì tên cầm đầu lên tiếng.
- Ông, ông dám tôi sẽ nói cho cô ấy biết_ Dương Đông từ dưới đứng lên nói.
- Haha.... nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-bang-dung-lanh-lung-nua/1899262/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.