Buổi tối ngày đầu tiên sau khi Hạnh và Thuỳ chia tay nhóm bạn.
Thuỳ ngồi khoanh tay bó gối trước đống lửa nhỏ mà Hạnh vừa đốt lên để sưởi ấm và đun nấu cho bữa tối, ánh mắt của nó đờ đẫn nhìn ngọn lửa đang cháy bập bùng trước mặt. Biểu cảm trên mặt lộ rõ sự ưu phiền và lo lắng không thể che giấu.
Tiểu Nhất và Tiểu Nhị ngồi ở đối diện thấy Thuỳ cứ im lặng mãi chả chịu nói gì thì bắt đầu thấy lo lắng. "Thuỳ có tâm sự gì à?"
Thuỳ vẫn không dời tầm mắt khỏi đống lửa, nó im lặng một lúc rồi thở dài. "Tôi lo cho các bạn của tôi quá. Cứ có cảm giác rằng họ sẽ gặp chuyện không may."
Hạnh ngồi ở bên cạnh nghe Thuỳ nói vậy thì cũng thở dài. "Cậu cũng thấy như vậy à?"
Thuỳ gật nhẹ đầu. Ánh mắt dần trở nên u tối hơn, hai đồng tử nở rộng, tròng đen ở mắt dần lan rộng ra rồi lại thoáng co lại trong chốc lát. "Tớ thấy ở đó có rất nhiều máu, còn có rất nhiều người nữa. Ai ở đó cũng đang ăn uống rất vui vẻ."
Tiểu Nhất và Tiểu Nhị như nhớ đến những ngày ở bên chỗ quỷ bà bà mà khế rùng mình nhẹ một cái.
"Hai người cứ nghĩ quá lên ấy, chứ bây giờ họ thì gặp được chuyện gì chứ?". Tiểu Nhất nhẹ giọng lên tiếng trấn an.
Tiểu Nhị cũng ngay lập tức tiếp lời của chị gái. "Phải đấy. Trước khi rời đi vào tối qua, bọn tôi đã tìm đến rồi đưa cho bọn họ bản đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-am-gioi-van-kiep-luu-duyen/3628601/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.