- Là vì Cố Tĩnh Trạch sao?
Cậu cười gượng nói:
Lâm Triệt lắc đầu, nhìn Tần Khanh. Chàng trai trẻ này chí ít thì cô đã từng thích.
- Việc thích hay không thích một người không phải là vì một người khác.
Thích chính là thích, chưa bao giờ phải cần người khác tác động vào.
Quay đầu lại liền đi ra ngoài, thật vất vả mở di động ra mới thấy trên màn hình có rất nhiều cuộc gọi nhỡ.
Cô vừa mới đi ra thì nhìn thấy quản gia đang ở bên ngoài chờ mình.
Lâm Triệt vội hỏi:
- Quản gia, sao bác biết tôi ở chỗ này?
Quản gia nhanh chóng nói:
- Tiên sinh đã tìm cô rất lâu, cậu ấy nói cô không ăn cơm, cũng không biết là đang ở nơi nào.
Lâm Triệt chợt nhớ ra.
- Đúng vậy, tôi quên ăn cơm rồi, tôi đến đây có công chuyện.
- Ở đây cứ giao cho thuộc hạ xử lý, phu nhân đi về trước đi.
Lâm Triệt nói:
- Vậy được rồi, ở đây cũng không còn gì để làm nữa đâu.
Lâm Triệt ngồi trên xe về nhà, thầm nghĩ từ trước tới nay quản gia luôn luôn trầm ổn, vậy mà hôm nay thoạt nhìn hết sức không bình thường, không biết đã xảy ra chuyện gì, quay lên hỏi tài xế ở phía trước:
- Chuyện kia, tiên sinh nhà các người có phải đang tức giận hay không?
Người đàn ông này nhỏ mọn như vậy, chắc chắn là đang tức giận.
Tài xế khó xử nhìn Lâm Triệt, hiểu rõ đây chính là phu nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiem-hon-kieu-the-ong-xa-cuc-sung/3053483/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.