Cố Tĩnh Trạch nắm lấy tay của cô, chậm rãi bỏ xuống. Nếu như anh với cô chỉ là nhu cầu sinh lý, như vậy vì sao khi nghe được những lời này của cô thì đột nhiên tất cả nhu cầu sinh lí của anh đều biến mất.
Cố Tĩnh Trạch nhàn nhạt nhìn cô:
- Xin lỗi, nếu như em không muốn thì tôi cũng sẽ không ép em.
Cố Tĩnh Trạch như vậy, đúng là chưa từng thật sự đứng ở vị trí của cô mà suy nghĩ.
Cũng là vì bị Trần Vũ Thịnh ảnh hưởng nên mới mãi nghĩ đến câu nói đó, bởi vậy luôn nghĩ rằng mình muốn cô, hiểu được rõ ràng lòng mình nên mới rối rắm như vậy.
Nhưng mà điều này đúng là thật sự không công bằng với cô, Cố Tĩnh Trạch nói:
- Tôi hứa với em, tôi sẽ không làm như vậy với em nữa, cũng tại tôi không thể hiểu rõ bản thân mình.
Lâm Triệt ngưng trệ một chốc, nhìn mặt Cố Tĩnh Trạch, trong lòng lập tức cảm động vô cùng.
Ai cũng nói đàn ông là động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới, nếu như anh bắt đầu làm người đàn ông đầu tiên dùng nửa thân trên để suy nghĩ, vậy có đúng là nói lên trong lòng anh cũng quan tâm cô?
Để ý được điểm này, kỳ thật đã làm cho cô trở nên vui vẻ.
Lòng của cô kỳ thật rất nhỏ rất nhỏ, chỉ sự quan tâm nho nhỏ như vậy thôi đã làm cho cô cảm thấy rất cảm động.
- Nhưng mà nếu như vì Mạc Huệ Linh tặng quà cho tôi mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiem-hon-kieu-the-ong-xa-cuc-sung/3053468/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.