Lâm Triệt vừa trở lại phòng, vội vàng chạy vào phòng tắm. Trước tiên phải tắm một cái, rửa trôi mùi vị của anh trên thân thể cô.
Cố Tĩnh Trạch đáng chết, quả thực muốn chết!
Sao anh có thể như vậy... xấu xa như vậy, đáng giận như vậy.
Thật là xấu hổ muốn chết...
Cô lấy chăn trùm kín đầu mình, đáng chết đáng chết, Cố Tĩnh Trạch đáng chết…
Cố Tĩnh Trạch tập thể hình xong, trực tiếp tắm rửa ở phòng tập.
Nhìn vào dòng nước lạnh, dường như thân thể đã dễ chịu một chút.
Trong chốc lát, giống như trên tay anh vẫn còn hương vị của cô, cảm giác của cô. Cảm giác kia, cũng không hẳn là đáng ghét. Nhắm mắt lại, vẫn không có cách nào làm người anh em của mình yên lặng nằm xuống.
Chết tiệt!
Bên trong mở nước lớn, gần như muốn anh đem toàn bộ cơ thể ngâm nước lạnh để dập tắt dục hỏa...
Đến lúc ra khỏi phòng tập, đã hơn một giờ trôi qua.
Tần Hạo vội vàng chạy tới.
- Tiên sinh, ngài vừa mới tìm tôi sao?
Cố Tĩnh Trạch liếc mắt nhìn Tần Hạo một cái.
- Ban nãy cậu nói, hôm nay Tần Khanh ở sân bay?
Vừa nghe đến chuyện này, Tần Hạo vội vàng cúi đầu.
- Đúng vậy. Tiên sinh, ngài cũng đừng quá tức giận, Tần thiếu và phu nhân kỳ thực cũng chỉ là…
“Bộp!”
Cố Tĩnh Trạch đập văn kiện lên trên bàn, cắt ngang lời Tần Hạo.
Tần Hạo ngơ ngác ngẩng đầu lên.
- Tiên sinh…
- Không sao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiem-hon-kieu-the-ong-xa-cuc-sung/3053406/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.