🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Vương Tình Sở quyến rũ ngồi ở vị trí của mình, Lâm Triệt cắn môi, nhìn bóng dáng của cô ta, tay khẽ nắm chặt lại.

Du Mẫn Mẫn không nghĩ tới, Vương Tình Sở lại kiêu ngạo như vậy. 

Dù sao vẫn chỉ là người trẻ tuổi, quá không khiêm tốn rồi.

Lâm Triệt cười lạnh:

- Giải thưởng này là thi đấu về kỹ thuật diễn xuất, còn những người dựa vào hậu thuẫn? Thật là... 

Du Mẫn Mẫn kìm tay Lâm Triệt. 

- Tạm thời đừng nóng nảy, chị đi hỏi thăm một chút xem sao.

Nhìn Du Mẫn Mẫn đứng dậy rời đi, Lâm Triệt dựa người vào ghế nghe mọi người bàn luận không lớn không nhỏ, vừa vặn lọt hết vào tai cô. 

- Xem ra lần này là giải thưởng "Diễn viên mới xuất sắc nhất" là của Vương Tình Sở rồi.

- Nhưng mà Lâm Triệt cũng rất giỏi mà.

- Thật ra tôi đã sớm biết Vương Tình Sở đang thông đồng với cao tầng của Panda TV rồi, đã hẹn hò với nhau vài lần. 

- Trời ơi, xem ra cô ta đúng là như vậy, khó trách lại tràn đầy tự tin. Một người vừa mới bước lên thảm đỏ, còn có khí thế như vậy. Chẳng trách đã sớm thông đồng với nội bộ, Lâm Triệt thật là đáng thương.

- Cũng không có biện pháp nào.

Tuy rằng Lâm Triệt cũng đã sớm không ôm hy vọng bản thân mình có thể đoạt giải, nhưng cảm giác lúc này thực khó chịu. Rốt cuộc, nếu nói thực lực của cô không đủ, cô sẽ tâm phục khẩu phục. Nhưng mà bị cô ta khiêu khích như vậy, bản thân mình lại không thể vui vẻ nổi. 

Trên thế giới này luôn tồn tại sự không công bằng, ở trong cái vòng này càng nhiều hơn. Chỉ là Lâm Triệt không thích điều bất công này xảy ra ở trên người mình.

Có năng lực thì cùng nhau đọ nhân khí và kỹ thuật diễn xuất không phải tốt hơn sao!

Vương Tình Sở mỗi lần quay đầu nhìn thấy Lâm Triệt, chân mày đều nhướn lên, bao nhiêu đắc ý đều bộc lộ ra ngoài. 

Lâm Triệt chỉ có nhìn phía trước, yên lặng hít một hơi thật sâu.

Trên đài, giải thưởng đã bắt đầu trao dần dần, hết người này đến người kia. Từ giải thưởng âm nhạc, đến giải "Hình tượng nghệ sĩ", đôi mắt Lâm Triệt nhìn phía trước, nghĩ đến giải "Diễn viên mới xuất sắc nhất" rất nhanh sẽ công bố nên ngồi yên lặng một chỗ.

Vương Tình Sở lúc này lại quay đầu, khẽ mỉm cười nhìn Lâm Triệt: 

- Không cần mong đợi như vậy, giải thưởng khẳng định là của tôi. Thật là xui xẻo nhưng mà ai bảo lần này người cô gặp lại là tôi chứ, lần sau hãy cố gắng lên.

Vương Tình Sở lại làm bộ làm tịch che miệng, 

- Ấy, tôi nhớ ra rồi, giải thưởng "Diễn viên mới xuất sắc nhất" cả đời chỉ có một cơ hội dành cho người mới gia nhập thôi, sang năm cô cũng không còn là người mới đâu. 

Lâm Triệt nhìn Vương Tình Sở:

- Ít nhất tôi đã dựa vào thực lực của chính mình, chưa từng nghĩ tới việc dựa dẫm vào hậu thuẫn.

- Ha, hậu thuẫn tốt cũng là một loại thực lực đấy. Đặc biệt là ở cái vòng luẩn quẩn này, chẳng qua, nhìn dáng vẻ của cô ở phương diện này thực lực không mạnh hơn tôi đâu. 

Vừa dứt lời, người chủ trì ở phía trước bắt đầu nói:

- Năm nay giới giải trí xuất hiện thật nhiều tiểu thịt tươi, sáu tháng đầu phim hay có rất nhiều, sáu tháng cuối năm cũng càng kinh hỉ hơn, có rất nhiều tác phẩm hay thu được tiếng vang cùng ratings rất cao.

- Cho nên, bây giờ chúng ta chuẩn bị trao giải "Diễn viên mới xuất sắc nhất" của năm nay. 

Ở bảng đề cử truyền phát tin một vòng sau, vị chủ trì nhìn về trước cười nói:

- Năm nay người đoạt giải "Diễn viên mới xuất sắc nhất" sẽ là ai đây? Là Vương Tình sở? Là Cố Ninh Ninh? Là Tư Đồ Tinh? Hay là Lâm Triệt?

Lúc này, các ánh mắt của các vị khách quý ở theo dưới đài nhìn một vòng, tầm mắt cũng đều dời tới dời lui lên bốn người. Hai người còn lại không thấy biểu cảm gì, còn Lâm Triệt hơi cứng đờ, cô không có thói quen bị nhìn chằm chằm như vậy, mà Vương Tình Sở với vẻ mặt tràn đầy tự tin nhìn phía trước, khuôn mặt rất cao ngạo. 

Lúc này, chủ trì rốt cuộc tiếp tục cười nói: 

- Người đoạt giải "Diễn viên mới xuất sắc nhất" lần này là... Lâm Triệt.

Phía dưới, lúc Lâm Triệt đang nghe đến tên của mình, cảm thấy khiếp sợ tột đỉnh. 

Ngồi lì ở một chỗ, một lúc lâu sau cũng không cử động. Đến lúc người bên cạnh gọi cô, mới vội đứng lên bước tới.

Cô có chút hoảng hốt, bị đèn chiếu đến nên không nhìn thấy những thứ khác, cô bước tới trên đài, nhận lấy chiếc cúp khách quý đưa cho.

Phía dưới, mông của Vương Tình Sở đã nâng lên, thời điểm nghe đọc tên, sắc mặt cũng tái đi rồi. 

Nhìn về phía trước, Lâm Triệt cầm cúp, đứng ở đằng sau microphone, có chút kích động cầm microphone, cười nói:

- Cảm ơn nhà sản xuất “Kiếm Tình”, cảm ơn đạo diễn đã cho tôi cơ hội, cho tôi biểu diễn một nhân vật quan trọng như vậy. Cảm ơn đoàn phim cùng đoàn diễn viên rất nhiều đã giúp đỡ và chỉ dạy tôi rất nhiều thứ, thật sự cảm ơn mọi người...

Vương Tình Sở đã sớm nghe không nổi nữa, trực tiếp đứng dậy. Cũng mặc kệ ánh mắt khác thường của người khác, bước nhanh ra ngoài. 

Tới bên ngoài rồi, tìm một vòng, rốt cuộc mới tìm được Trần tổng.

Cô ta trực tiếp gọi:

- Sao ông lại làm thế này? Nói giải thưởng này nhất định cho tôi, sao ông lại…? Ông cũng dám gạt tôi, ông muốn chơi tôi sao! 

Cô cảm thấy tức chết rồi, ăn nói mạnh miệng như vậy, thế nhưng cuối cùng vẫn ra về tay không.

- Anh... Anh cũng không biết, anh thật sự đã viết tên của em, tất cả mọi người đều nói Lâm Triệt tương đối giỏi, thế nhưng anh vẫn hướng về em, nhưng mà, hôm nay...

Trần tổng không biết nói gì hơn. 

- Chỉ có thể nói, căn cơ của Lâm Triệt còn mạnh hơn anh, việc này anh cũng không có biện pháp.

- Cái gì?

- Thật sự, chuyện này chỉ có thể như vậy. Anh cũng không nghĩ cô ta thế nhưng lại quen biết nhân vật lớn như vậy. Nhưng mà người kia thật sự là người anh không thể chạm tới, anh muốn giúp em cũng không giúp được. 

Vương Tình Sở nghe xong, cả người đều mềm nhũn. Bởi vì tức giận, gương mặt cũng trở nên vặn vẹo theo.

Một lúc sau, Lâm Triệt bước xuống đài, nhìn Du Mẫn Mẫn. Cô kinh ngạc nói:

- Em thật sự không nghĩ tới, cái giải thưởng này còn có thể là của em. Trời ạ, rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra? 

Du Mẫn Mẫn cười:

- Xem ra thật sự có công bằng rồi.

Lâm Triệt gật đầu thật mạnh. Trên mặt không che giấu được vẻ vui mừng. 

Du Mẫn Mẫn nói:

- Nhớ rõ phải mời khách ăn cơm.

- Đương nhiên, mời mọi người ăn một bữa tiệc lớn, hắc hắc. 

Lễ giải kết thúc rất nhanh. Lúc Lâm Triệt đi ra ngoài thì nghe thấy âm thanh phát ra từ điện thoại.

Mở ra liền thấy, là Cố Tĩnh Trạch gọi tới.

Cô vội tiếp điện thoại: 

- Cố Tĩnh Trạch.

Nghe thanh âm vui sướng của cô, Cố Tĩnh Trạch bình tĩnh cười cười:

- Kết thúc rồi sao? 

- Ừ, vừa mới kết thúc.

- Tôi ở bên ngoài chờ em, ra ngoài đi.

- Thật vậy không? 

- Đương nhiên, em đoạt giải, chẳng lẽ không nên mời tôi ăn bữa cơm sao?

Cố Tĩnh Trạch nói.

- Được chứ được chứ, đương nhiên sẽ mời. 

Lâm Triệt buông điện thoại chạy ra, quả nhiên nhìn thấy xe của Cố Tĩnh Trạch đang ở bên ngoài.

Lâm Triệt nhảy lên xe, nhịn không được liền khoe chiếc cúp trên tay với Cố Tĩnh Trạch.

Cố Tĩnh Trạch cười nói 

- Chúc mừng em.

Lâm Triệt kinh ngạc nói

- Lúc ấy tôi còn cảm thấy kỳ quái, tất cả mọi người đều nói người Vương Tình Sở quen nhân vật rất lợi hại, không chừng người đoạt giải sẽ là cô ta. Nhưng mà như thế nào cuối cùng lại cho tôi? 

Cố Tĩnh Trạch cười nói:

- Chứng tỏ em lợi hại hơn.

- Cái gì? 

Cố Tĩnh Trạch không nói thêm gì chỉ khởi động xe.

- Đi thôi, mời tôi ăn cơm đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.