Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 14 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 27 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 37 Chương 39 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167
Chương sau
Hoàng Thượng: - Mỹ Châu ta tin con không có ý làm như vậy - Uyển Nhi vòng này đã vỡ rồi, ta sẽ tặng con một chiếc khác..Ta làm như vậy đã công bằng cho cả hai!! Uyển Nhi ( tức giận nhưng không làm được gì, Tỷ được làm một ngày nào đó tỷ sẽ biết thế nào là đau khổ) - Vâng cứ làm như Phụ Hoàng nói, con xin trở về Cung nghỉ ngơi. Hoàng Thượng: - Vậy con đi đi, ta sẽ sai Giang Công Công đem vòng ngọc qua Cung cho con.. - Mỹ Châu ta có đem bát canh yến cho con, con mau ăn đi.. Mỹ Châu: - Vâng Phụ Hoàng, con cảm ơn người Hoàng Thượng ( Nếu muội muội song sinh của con còn sống chắc đã lớn bằng con): - Vậy ta hồi Cung đây Trần Công Công: - Hoàng Thượng khởi giá... Mỹ Châu: - Dạ thưa Phụ Hoàng!! ----------------------------------------------------------------------------------------------- Dưới bếp.... Ngọc Liên: - Bên ngoài là Hang động Băng nhưng vào đây thì như là Phủ của mình vậy, có mặt trời không có lớp băng... - Nơi này thật kỳ lạ.. Mà thôi nấu ăn cho Sư Phụ trước đã Ngọc Liên: - Làm sao đây, mình quên là từ nhỏ tới bây giờ mình chưa từng nấu ăn...Mình nên nấu món gì đây??? Nấu cơm trước rồi tính! - Hơ cơm khét rồi!! Lúc này Dương Minh đi vào... Dương Minh ( Bạch Băng): - Nè cô kia, đang làm gì vậy?? Ngọc Liên: - Là Bạch Băng Sư Huynh sao?? Dương Minh ( Bạch Băng): - Bạch Băng sao?? Ngọc Liên: - Sư Huynh không phải tên Bạch Băng sao?? Dương Minh ( Bạch Băng): - Ý cô là sao?? Là tên ta.. - Cô làm gì vậy?? Ngọc Liên: - Muội muốn nấu cơm cho Sư Phụ nhưng muội không biết nấu!! Dương Minh ( Bạch Băng): - Không biết thì cô đừng làm, để ta làm.. Chỉ trong chốc lát Dương Minh đã nấu xong....Mùi hương bay lan tỏa.. Ngọc Liên: - Muội có thể ăn thử không?? Dương Minh ( Bạch Băng): - Cứ tự nhiên, vậy cô mang lên luôn đi!!! Ngọc Liên: - Là muội mang sao?? Vô tình Ngọc Liên trượt chân....Dương Minh chạy lại đỡ Ngọc Liên... mắt nhìn nhau...Sau đó.. Dương Minh: -Cô đi lên đi, ta sẽ tự mang lên Ngọc Liên ( đứng ngây người ra không động đậy gì hết): -Muội......muội, Bạch Băng Sư Huynh cảm ơn huynh ( vừa nói vừa chạy) Lúc ngồi vào ăn Ngọc Liên cứ ngồi nhìn Bạch Băng và rồi cười mỉm suốt... Bất Lão Ông: - Ngọc Liên hôm nay còn có chuyện vui sao?? Ngọc Liên: - Dạ Sư Phụ con đâu có đâu??, con đã ăn no rồi ạ, con cảm thấy hơi mệt.. Con xin đi nghỉ một chút.. Bất Lão Ông: - Hôm nay Tiểu a đầu này có chuyện gì đó là lạ đúng không Dương Minh?? Dương Minh: - Sư Phụ nói sao?? Bất Lão Ông: - Hôm nay con cũng ngây người ra vậy, rốt cuộc hai đứa có chuyện gì sao?? Dương Minh: - Dạ không có gì đâu Sư Phụ, con cũng no rồi. Con đi nghỉ đây.. Trong Phòng Ngọc Liên: - Mình phải cố gắng vào ngày mai để khống chế sức mạnh bên trong!!! Bỗng nhiên cô nghe tiếng động bên ngoài và vội chạy ra... Ngọc Liên: - Bạch Băng Sư Huynh đang luyện võ công sao??? - Mình phải chạy lại xem..... - Mình phải cố gắng vào ngày mai để khống chế sức mạnh bên trong!!! Bỗng nhiên cô nghe tiếng động bên ngoài và vội chạy ra... Ngọc Liên: - Bạch Băng Sư Huynh đang luyện võ công sao??? - Mình phải chạy lại xem..... Không ngờ một chút nữa thôi là Ngọc Liên đã bị Dương Minh đánh trúng...Và Ngọc Liên ngất xuống.. Dương Minh (Hốt hoảng vội vàng chạy lại đỡ): - Sư Muội, muội có sao không?? Ngọc Liên ( Ngồi dậy): - Cuối cùng Huynh cũng gọi muội là Sư muội Dương Minh: - ( Tức giận) Cô dám lừa ta!! Và rồi bỏ đi Ngọc Liên: - Sư Huynh muội không lừa huynh, muội vẫn con đáng sợ nhưng mà chỉ giả vờ ngất đi thôi.. Dương Minh: - Ta không quan tâm... Ngọc Liên: - Bạch Băng Sư Huynh......Bạch Băng Sư Huynh đợi muội nữa...
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 14 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 27 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 37 Chương 39 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167
Chương sau