Mấy ngày sau, Dương Phi dồn hết tâm tư vào người ấy, hắn phát hiện sau mỗi khóa Kiều Tuân lúc nào cũng sẽ đi tìm cô Diêm.
Cứ thế mỗi ngày hắn đều kiếm cớ đến hỏi Diêm Thanh mấy lần liền, bị cô mắng đến chai mặt. Dương Phi không muốn bỏ mất cơ hội nhìn thấy Kiều Tuân một lần nào, chỉ cần được nhìn cậu thêm mấy cái đã quá mãn nguyện rồi, nghe mắng một chút cũng hời.
"Dương Phi, sao gần đây mày cứ đi tìm cô Diêm mãi làm gì vậy? Được làm con cưng à? Tao ghen tị ghê." Diệp Giang cười đùa.
Dương Phi nhếch mày liếc xéo Diệp Giang: "Mày nghĩ tao đi vì có vấn đề gì à? Cũng có đấy...Tao muốn cùng ngoại ban đồng học tăng tiến cảm tình đó nha."
Diệp Giang phiêu cái xem thường, sau đó ý vị thâm trường xì một tiếng.
Bàn sau Lộ Miên nhướng người lên chọt chọt Dương Phi mấy cái: "Ai, Dương Phi, không phải cậu coi trọng đại biểu khóa bên cạnh đấy chứ?"
"Thì sao nào? Bên đó thành tích tốt, tớ muốn kết giao quan hệ thôi, là tăng xã giao đó!"
Lộ Miên hoàn toàn không nghe Dương Phi "giảo biện", tựa hồ tai mắt nàng chỉ nghe ra Dương Phi muốn cùng Kiều Tuân thành người yêu với nhau, bạn bè xã giao cái gì chứ, xã giao mà bám đuôi người ta thế à.
Nàng đáp có lệ: "À à à cậu đúng cậu đúng, vậy cậu cứ chậm rãi mà kết bằng hữu với cậu ấy đi ha."
"Hê, cậu nói thế cứ như tớ để ý cậu ấy không bằng ấy."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-toi-muon/2537065/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.