Edit: Bồ Đề Ngọc Trai
Buổi tối, một lần nữa Lục Hoài Vũ lại cầm khăn tắm của mình xuất hiện trong phòng ngủ của Doãn Hoan, trên mặt lanh lợi của Doãn Hoan cứng đờ, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo xinh đẹp đỏ ửng thở phì phò, cũng không biết rốt cuộc là tức giận hay là xấu hổ.
Đôi mắt hạnh của cô tức giận trừng lớn: “Lục Hoài Vũ cậu còn tính người không? Cậu thế này nhằm vào một cô gái đang tuổi mười tám, cậu không đau lòng sao?”
Lục Hoài Vũ nhún vai, vẻ mặt bình tĩnh như trước, mái tóc đen nhánh rủ xuống vầng trán, đôi mắt đen láy khẽ nhíu lại, thần sắc tự nhiên dựa vào tường, mặt dày nói:
“Lười nhìn thì đổi phòng khác đi, được tiện nghi còn khoe mẽ thì là do cậu nhiều chuyện rồi.”
Nói xong anh xoay người tiến vào phòng vệ sinh, Doãn Hoan sửng sốt bởi câu nói của anh, theo như lời anh nói thì có vẻ như bản thân chiếm rất nhiều tiện nghi của anh vậy!
“Nhìn cậu, tôi sợ đau mắt hột đấy!”
Doãn Hoan dậm chân phản bác với cửa phòng đang đóng chặt.
Đúng lúc này bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa, cô vểnh tai cẩn thận nghe một chút, quả thật là âm thanh cửa nhà anh truyền đến, vì thế cô la lên về phía phòng tắm:
“Đồ lưu manh, bên ngoài có người gõ cửa, làm sao bây giờ?”
Tiếng nước ào ào đã che đi hơn nửa âm thanh mềm mại của Doãn Hoan nhưng mà nhĩ lượng hơn người của Lục Hoài Vũ vẫn nghe được, anh tắt vòi hoa sen nói với cô:
“Là trợ lý của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-khong-the-giau/247995/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.