Nửa dĩa tôm hùm đất và một ly nước cam đi xuống bụng Kiều Diệc Khê, tất nhiên là chưa kịp phản ứng bản thân đang nói gì.
Đến lúc nhìn thấy ánh mắt có chút kinh ngạc của Chu Minh Tự, cô cũng không giải thích cái gì mới gọi là —— độc thân nhiều năm luyện nên tốc độ tay.
Tuy rằng cách dùng cụm từ “tốc độ tay” dưới tình huống này cũng cũng chỉ có một nghĩa : )
Cô chỉ vừa lòng gật đầu, sau đó đứng khỏi ghế.
Nhìn Chu Minh Tự không động đậy, cô thậm chí còn có chút thúc giục: “Không đi sao?”
Cậu hơi sững lại, lúc này mới từ từ đứng dậy.
Gió vào ban đêm hơi lạnh, Kiều Diệc Khê đẩy cửa ra đi ra ngoài, gió lạnh ở bên ngoài ùa vào mặt cô.
Cô giậm chân hai cái, chà xát cánh tay.
Chu Minh Tự ở tuổi này hoàn toàn thuộc loại hình không sợ lạnh, cô nhìn cậu thản nhiên đi ra, không hề run rẩy chút nào.
Cô hỏi cậu: “Bây giờ cậu về sao?”
Chu Minh Tự rũ mắt: “Sao?”
“Ăn nhiều rồi, tớ muốn đi dạo rồi mới về.”
Cậu đút tay vào túi, gật đầu, “Đi bên nào?”
“Vòng cửa sau đi một vòng đi.” Cô vui vẻ đề nghị.
Vòng từ cửa sau có một khu rừng, trên nhánh cây có treo đèn nhiều màu rực rỡ, sắc đêm thấp thoáng dưới ánh đèn màu, tạo ra một nét đẹp vừa thanh lịch lại có phần tao nhã.
Diện tích của đại học A khá lớn, chỉ đi nửa vòng mà cô đã có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-em-tung-giay/502945/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.