Kiều Diệc Khê nhìn thấy Chu Minh Tự đứng đó nói chuyện với người khác, còn tưởng rằng cậu không thấy cô, vì thế cô lại vẫy tay giơ chai nước lên.
Chu Minh Tự bắt được tín hiệu của cô, nhìn Tề Cam đứng bên cạnh, nói: “Tôi đi đây.”
Tề Cam hơi khó chịu: “Đi đâu?!”
Vừa nãy Tề Cam còn cho rằng Kiều Diệc Khê tới tìm cậu, thậm chí còn nói loại lời nói tàn nhẫn với Chu Minh Tự như “chẳng lẽ tới tìm cậu sao” ——
Không nghĩ rằng hình như đúng con mẹ nó tới tìm cậu ta.
Lần này Chu Minh Tự không trả lời Tề Cam, đi thẳng đến chỗ khán đài.
Nhận lấy bình nước trong tay Kiều Diệc Khê, ngón cái của cậu vừa xoay theo, một tay đã vặn được nắp bình nước.
Bởi vì động tác quá nhanh, còn có vài giọt nước rơi xuống.
Kiều Diệc Khê ngửa đầu, nhìn vậy là đủ rồi.
Không lâu sau, có người ở giữa sân gọi Chu Minh Tự: “Chu Minh Tự, cậu lại đây một lát!”
Chu Minh Tự lau gương mặt đầy mồ hôi, đi đến giữa sân.
Cậu đi chưa được bao lâu, vị trí bên cạnh Kiều Diệc Khê lập tức bị một người khác chiếm lấy.
Tề Cam tranh thủ mỗi một thời cơ để đến bên người cô, lúc này không có Chu Minh Tự, trong lòng càng thả lỏng hơn.
“Có thể lấy giúp tớ chai nước không em gái tiên nữ?”
Kiều Diệc Khê ngẩn ra vài giây, chỉ vào chính mình: “Tớ sao?”
“Đúng vậy, nếu không thì gọi ai,” Tề Cam nói, “Nước ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-em-tung-giay/502941/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.