Tuy Kiều Diệc Khê không hề tin lời cậu nói, nhưng dưới mái nhà người ta, không thể không cúi đầu.
Tạm thời cho là cậu ấy cười cách chết của người kia.
Sau khi giải quyết xong kẻ địch, Chu Minh Tự chạy đến cạnh cô cứu viện.
Trò này được tiến hành khá tuần tự, đầu tiên bị người khác hạ gục, sau đó mới tử vong. Sau khi bị hạ còn có vài giây chờ đồng đội tới cứu viện, nếu đồng đội không tới hoặc kẻ địch lại cho thêm mấy phát, thì hoàn toàn game over.
Lúc hai người cứu viện không thể nhúc nhích, Chu Minh Tự nhân tiện nói: “Kích sát vương của loại trận này không dễ lấy, đẳng cấp của chúng ta không thấp, đa số người ghép cặp đều khá biết luật chơi.”
Cô lẩm bẩm: “Cho nên vừa nãy đúng là đang cười tớ.”
Một chút âm thanh nho nhỏ hơi bật ra từ xoang mũi chàng trai, không biết có phải đang cười không: “Không, chỉ nhắc cậu cẩn thận.”
Kiều Diệc Khê: “Vậy tớ phải cẩn thận thế nào, bò đi sao?”
“Không cần, cố gắng ở gần tôi là được.” Cậu nhàn nhạt nói.
Cô ngoan ngoãn gật đầu, dựa theo nhắc nhở của cậu dùng thuốc đến khi máu được bơm đầy, sau đó bắt đầu lục soát phòng.
Cô đúng là người mới, tìm rất nhiều góc độ mới leo qua được cửa sổ, ra ra vào vào mới có thể đi từ cửa phòng vào nhà.
Bên ngoài thỉnh thoảng có tiếng súng vang lên, không lâu sau lại hiện lên thông báo Chu Minh Tự hạ thêm vài người.
Số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-em-tung-giay/502921/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.