Lúc Thẩm Chi Niên lái xe lại đây, từ xa đã thấy Trương Sơ Tâm cúi đầu, chơi điện thoại.
Cô chơi đến không để ý xung quanh, thậm chí Thẩm Chi Niên chạy xe trước mặt cô cô cũng không phát hiện.
Cho đến khi anh bấm còi, cô mới ngẩng đầu, nhìn thấy Thẩm Chi Niên đã xuống xe.
Trương Sơ Tâm hơi ngẩn ra một chút, “Anh tìm tôi… có việc gì sao?”
Thẩm Chi Niên ‘ Ừ ’ một tiếng, lại nói: “Em chờ anh, anh đi mua chút đồ đã.”
Anh nói xong liền đi thẳng vào bệnh viện.
Lúc đi ra, trong tay anh xách theo một túi thuốc. Trương Sơ Tâm tò mò hỏi, “Thuốc của anh sao?”
“Không phải, là thuốc của mẹ anh, mẹ bị đau đầu.”
“Mẹ anh?”
Thẩm Chi Niên gật đầu, đi lên hai bước mở cửa xe, “Lên xe đi, đi thăm mê anh.”
Trương Sơ Tâm kinh ngạc mở to hai mắt, “Anh… Anh đừng có giỡn nha!” Cô còn chưa chuẩn bị sẵn sàng cái gì hết, làm sao mà gặp mẹ anh được?
Trương Sơ Tâm lắc đầu, “Tôi không muốn đi, tôi không đi được không?”
“Trương Sơ Tâm, chúng ta đã từng thoả thuận, em đừng quên.” Thẩm Chi Niên nhìn cô, sắc mặt không tốt chút nào.
“Nhưng tôi còn chưa có chuẩn bị sẵn sàng.” Làm sao mà gặp mẹ anh nhanh như vậy? Tuy chỉ là giả, nhưng dù sao trong lòng cô vẫn có chút khẩn trương.
“Còn phải chuẩn bị cái gì sao?” Thẩm Chi Niên nhìn cô một cái, trực tiếp đi tới, đẩy mạnh cô vào trong xe, “Ngồi đó cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-em-nhu-the/2353179/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.