Phó Mạc Thần còn bổ sung thêm câu: “Thật ra bấy lâu nay người tớ thích là cậu đấy!”
Lăng Xuyên nổi hết da gà: “Eo ơi! Ghê thế!”
Kỷ Ngôn Thiên thốt ra một câu: “Hai cậu có muốn ngủ không hay là biến?”
Lăng Xuyên ngoan ngoãn nằm xuống đắp chăn đi ngủ.
…
Sáng hôm sau đã là thứ Bảy, nghĩa là mai Chủ Nhật được nghỉ rồi.
Bạch Giai vui sướng nhảy, mai có ngủ cả ngày rồi.
Hôm nay, cả năm người đều đi học rất đúng giờ.
Tiết đầu tiên của thầy chủ nhiệm, khi thầy đúng trên bục giảng, câu đầu tiên thầy nói là: “Kỷ Ngôn Thiên, Lăng Xuyên, Bạch Giai và Cố An Tình. Các anh chị đứng dậy hết cho tôi!”
“Các anh chị to gan lắm dám trốn học một cách công khai!”
“Các anh có coi đây là cái trường không?”
“Các anh chị không coi đây là trường cũng phải coi đây là lớp chứ!”
Nói xong ông quay ra, thấy bốn đứa đứa nào đứa nấy mặt đều tỉnh bơ, ông suýt nữa tăng xông mà chết.
Thầy chủ nhiệm chỉ vào Bạch Giai: “Chính là em, học sinh mới chuyển đến, mới tuần đầu mà vi phạm hết lần này đến lần khác, lần này rủ rê bạn trốn học.”
Bạch Giai không thể tin nổi vào tai mình, cô rủ rê á, tại sao lỗi lại đổ lên đầu cô.
Cô là đứa cầm đầu trốn học từ bao giờ vậy!
À thầy cũng không nói sai, hôm qua cô còn rủ bọn họ đi chơi net.
Thầy chủ nhiệm còn định trách mắng Bạch Giai nữa.
Kỷ Ngôn Thiên lạnh nhạt: “Bọn em trốn học, ai cũng đều có lỗi, thầy đừng chỉ nói mỗi Bạch Giai.”
Ông chỉ vào Kỷ Ngôn Thiên, tức giận nói không nên lời: “Em…”
“Cả bốn em lên phòng hiệu trưởng cho tôi.”
Bốn người lần lượt đi ra, thầy chủ nhiệm nhìn muốn tức cái lồng ngực.
Lớp cá biệt có khác! Đứa nào đứa nấy cứng đầu cứng cổ.
Đang đi thì gặp Phó Mạc Thần đi ra và tất nhiên năm người bọn họ đều đi lên phòng hiệu trưởng.
Thầy hiệu trưởng vẫn còn hiền chán, hỏi lý do tại sao lại trốn học.
“Lý do trốn học là gì?”
Bạch Giai giành nói trước: “Thật ra bọn em đi làm việc tốt!”
Thầy hiệu trưởng tò mò dí sát nghe cô nói rõ hơn: “Việc gì vậy?”
Bạch Giai nháy mắt: “Bắt cướp. Nhưng tên cướp này hơi trẻ tuổi.”
Ông suy nghĩ đắn đo hỏi tiếp: “Bao nhiêu.”
Cô giơ năm ngón tay lên, hiệu trưởng suy nghĩ rồi nói: “Năm mươi tuổi mà em kêu là khá trẻ sao.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]