Đêm nay Sở Tinh Hà ngủ không ngon.
Cánh tay bị gãy thực sự rất đau. Hầu như cứ cách một giờ cậu lại bị đau tỉnh một lần. Mỗi lần tỉnh lại đều không nhịn được mà cân nhắc chuyện ngày mai Nam Dã sẽ tới gội đầu cho mình, càng nghĩ càng phấn khởi, nằm nửa ngày cũng không ngủ lại được.
Nhưng cũng tốt -
Có lẽ do buổi đêm cứ miên man suy nghĩ, trong đầu diễn tập cảnh tượng khi gặp mặt quá nhiều lần mà sáng hôm sau khi Nam Dã tới, Sở Tinh Hà lại cảm thấy chuyện này thực bình thường.
Lúc chuông cửa vang lên, cậu mang theo quả đầu ổ gà lộn xộn cùng vẻ mặt điềm tĩnh ra mở cửa cho Nam Dã.
Cái anh Nam Dã này cũng rất trực tiếp, sau khi chào hỏi đơn giản liền vào thẳng chủ đề: "Lúc nào thì cần gội đầu cho cậu đây?"
Sở Tinh Hà cười, "Vội vã cái gì, anh bận à?"
Nam Dã nói: "Không, tôi sợ cậu bận thôi."
Sở Tinh Hà xoay người về hướng buồng tắm, vừa đi vừa nói chuyện: "Tôi cũng không bận gì cả. Sáng nay không có tiết."
Chờ tới khi cậu đi đến cửa buồng tắm, quay đầu lại thấy Nam Dã vẫn còn đứng tại chỗ. Ánh mắt nhìn cậu mang theo bất ngờ.
"Sao thế?" Sở Tinh Hà nhướng mày hỏi.
Nam Dã mím môi, "Cậu là sinh viên?"
"Ừ, sao hả, trông tôi không giống sinh viên à?"
"Không phải là không giống, tôi chỉ hỏi chút thôi." Nam Dã nói, sải hai chân thon dài, chỉ mất vài bước đã tới bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-em-chut-di/2701651/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.