Sở Tinh Hà ngủ một giấc tới tận chiều. Lúc cậu tỉnh lại, rèm phòng ngủ khép kín nhưng vẫn có thể thấy ánh sáng le lói lọt vào, nhuộm đẫm căn phòng trong một vẻ dịu dàng nhè nhẹ.
Cậu nghiêng người đưa lưng về phía Nam Dã, cảm nhận nhiệt độ cơ thể của anh từ đằng sau bao bọc lấy mình. Cảm giác hạnh phúc khó tả lặng lẽ lan tràn nơi lồng ngực.
Sợ chạm tới miệng vết thương trên vai Nam Dã, động tác xoay người của Sở Tinh Hà rất cẩn thận.
"Tỉnh rồi?" Nam Dã mở miệng trước. Lúc nói chuyện, anh rũ mắt nhìn Sở Tinh Hà, cánh tay ôm chặt cậu, khóe miệng mang theo ý cười nhàn nhạt.
"Ừ." Giọng Sở Tinh Hà khàn đến khó có thể nghe rõ, ngay chính bản thân cậu cũng có chút kinh ngạc.
Cậu mất tự nhiên hắng giọng rồi mới hỏi: "Mấy giờ rồi?"
.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Nghiệt Duyên: Cô Dâu Nuôi Từ Bé!
2. Anh Biết Mình Sắp Mất Em
3. Bạn Bè? Tôi Là Vị Hôn Thê Của Cô Ấy
4. Thích Em Chút Đi
=====================================
"Hơn hai giờ."
"Đã chiều rồi á?" Sở Tinh Hà ngạc nhiên không thôi, muốn bò dậy nhìn thời gian trên điện thoại nhưng lại bị cơn đau nhức nơi hông đánh bại. Cậu rên lên một tiếng ngã trở về trên gối.
Nam Dã xoa đầu cậu, dịu dàng dỗ: "Chầm chậm thôi. Em muốn gì để tôi lấy cho."
Sở Tinh Hà thấy hơi mất mặt, vùi đầu ghé vào trên gối nói nhỏ: "Di động."
Nam Dã vươn người qua cầm lấy di động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-em-chut-di/2701601/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.