*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tống Dã ở bên Hứa Thanh Hà một tháng ở nước ngoài để y dưỡng thương, thứ nhất là bảo đảm thân thể y không còn bệnh nào nữa, thứ hai là để hắn tiện sắp xếp vài thứ ở trong nước, cuối cùng tất nhiên là để thử.
Hắn không tin Hứa Thanh Hà.
Dù bác sĩ đã khám thật, nhất cử nhất động của Hứa Thanh Hà cũng đều chứng minh y tám chín phần mười mất trí nhớ rồi, hắn vẫn không thể hoàn toàn tin tưởng.
Đơn giản thôi, đó là Hứa Thanh Hà.
Một kẻ vì để có được thứ mình muốn mà không từ thủ đoạn, việc dùng "Mất trí nhớ" để đạt được mục đích gì đó không ai biết cũng hoàn toàn phù hợp với việc mà Hứa Thanh Hà sẽ làm.
Có tiền lệ là Tề Ngọc, Tống Dã có ngu mới dễ dàng tin tưởng y, hắn sớm đã không phải Tống tiểu thiếu gia sống trong cái đẹp, tin vào chân thiện mỹ rồi.
Cả tháng sống chung, một tấc cũng không rời, hắn bắt đầu mê mang. Nếu đây là diễn, tên nhóc Hứa Thanh Hà này mà không nhận được cái giải gì mà ảnh đế quốc tế thì đúng là thiên lý nan dung.
Lúc trước khi đối mặt với Tề Ngọc, Hứa Thanh Hà cũng không làm đến mức này. Nhưng mà khi đó y cũng mới chỉ là một thiếu niên mười bảy mười tám, có sai lầm cũng là khó tránh khỏi.
"Anh đang nghĩ gì vậy?"
Thanh âm mang vẻ thanh lãnh truyền đến, Tống Dã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-doi-gia/237367/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.