Việc Tống Dã đến hiển nhiên đã đẩy mức hóng hớt của lần tụ hội này lên cực cao.
Rốt cuộc Hứa Thanh Hà và Tống Dã có một chân hay không, đây vẫn luôn là một bí ẩn.
Phần lớn mọi người cảm thấy không có, cũng không thể có, quan hệ của hai kẻ này quá mức vi diệu, đặt cạnh nhau không khỏi có chút khó có thể tưởng tượng được.
Tận đến mấy tháng trước mới có tin đồn truyền ra, nói bạn giường mới của Hứa Thanh Hà chính là Tống Dã, mà ngay lúc nãy, Tống Dã vậy mà lại nhúng tay vào việc của Hứa Thanh Hà, cùng y thân mật.
Phản ứng của tất cả mọi người như sau----------
Đệt! Là thật à?!
Tam quan những người khác vỡ nát đến mức nào cũng không mảy may ảnh hưởng tới hai đương sự đang nói chuyện.
"Việc xử lí xong rồi, có phải nên thưởng cho tôi một cách tử tế hay không?"
Tống Dã ngả lưng dựa vào ghế sô pha, lại nâng chân lên đá đá chân Hứa Thanh Hà.
Hứa Thanh Hà lạnh lùng: "Không có hứng."
Nghe vậy, Tống Dã cười như không cười: "Là với ai cũng không có hứng, hay là chỉ với tôi? Tôi tới muộn vài phút nữa thôi, sợ là quần cậu đã căng nổ cả cả ra rồi."
Vì chứng thực lời nói của mình, hắn thò qua, tay men theo vạt áo Hứa Thanh Hà mà sờ xuống, còn chưa đụng đến con mồi, móng vuốt đã bị chộp lấy.
Đối diện với coi ngươi sâu thẳm của người kia, Tống Dã nhướn mày: "Đi vào phòng? Hay về nhà? Hay là tìm góc lộ thiên yên tĩnh tí?"
Ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-doi-gia/237366/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.