“Thượng Tá Hoàng Kim Lân, phải chăng ngài đang sợ hãi?” giọng nói của Cố Tích Triều có vẻ cung kính một cách cố ý, nhưng lời y hỏi ra lại mang tính uy hiếp rõ ràng.
“Ngài sợ bản thân không thể trở thành loại người mà Phó Tướng Quân kỳ vọng, sợ con quái vật là tôi đây có ngày nào đó sẽ quay lại cắn “ân nhân cứu mạng”, sợ rằng nếu thật sự có báo ứng thì một ngày nào đó những người mà ngài trực tiếp hoặc gián tiếp sát hại trước kia sẽ quay lại đòi ngài trả nợ……Thượng Tá Hoàng Kim Lân, có phải vậy không?” Cố Tích Triều ngẩng cao đầu, tỏ vẻ khiêu khích nhìn Hoàng Kim Lân.
“Nếu ngươi không sợ, thì cần gì phải tỏ ra can đảm?” ngoài dự kiến của Cố Tích Triều, Hoàng Kim Lân chỉ thản nhiên trả lời như vậy.
“Ha……” Cố Tích Triều không nhịn được cười, “Ngài tưởng rằng tôi đang đóng kịch sao?”
“Dù có báo ứng hay không, tôi chỉ biết rằng trước kia hình phát giáng xuống, thậm chí là sau đó, tôi vẫn sẽ làm những việc bản thân đã quyết định……” Cố Tích Triều nhìn Hoàng Kim Lân, nói rõ từng chữ, “Tất cả đều là giao dịch công bằng mà thôi, tôi phải trả giá bao nhiêu, hy sinh bao nhiêu, thì tôi xứng đáng nhận được bấy nhiêu.”
“Hoặc có thể nói, mạng được yếu thua mà thôi, kẻ mạnh sống kẻ yếu chết là một việc tất nhiên, đây không phải là giáo điều mà Chủng người ưu tú các người tôn sùng sao? Nếu vậy thì nếu tôi thảm bại, nguyên nhân chẳng qua là do tôi không đủ mạnh, tôi cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-co-zero/273049/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.