Đã bao lâu rồi cậu chưa đến quán bar? —— Hẳn là từ khi gặp Vãn Tình. Sau khi nhận được học bổng của Đại Học Yến Kinh, cậu đã không còn lo lắng về tài chính, mà Vãn Tình cũng không thích những nơi ồn ào…
Hiện giờ không khí trong quán bar rất tốt, thực tĩnh lặng, rượu pha cũng ngon, bản nhạc đang vang lên là “Color of the night”, nghe hơi thương cảm, nói về một người con gái không rõ tâm ý của người mình yêu, không biết anh ta đang thật lòng haygiả dối.
Please come out from the color of the night…
Câu cuối ngân lên, Cố Tích Triều thở dài, uống cạn một ly. Cocktail ngọt ngào, nồng độ không quá cao, vẫn làm dạ dày cậu đau rát. Nhưng, chuyện này, đã quá quen rồi. Cậu vẫy vẫy bartender, ý bảo thêm một ly nữa.
Chợt có một bàn tay vươn đến úp lên ly rượu của cậu.
“Tích Triều, uống ít một chút.” Thích Thiếu Thương cau mày.
“Cả anh cũng muốn quản em?” Cố Tích Triều hỏi vặn lại, tay vẫn không buông ly rượu.
Thích Thiếu Thương ngồi xuống bên cạnh cậu, cũng gọi một ly rồi nói: “Uống rượu giải sầu sẽhại thân. Chi bằng chúng ta chơi một trò chơi đi.” Anh dừng lại một chút, cười, “Đã quen biết nhau lâu như vậy, chắc hẳn chúng ta hiểu nhau. Nếu anh nói đúng, em phải uống một ly. Nếu anh nói sai, anh tự phạt một ly. Yên tâm, anh không lừa em uống rượu đâu.”
“Cũng được.”
Thích Thiếu Thương cười cười, quan sát Cố Tích Triều, chậm rãi nói, “Hôm nay tâm trạng em không tốt…”
Cố Tích Triều không nói hai lời, nâng ly rượu lên.
“Chờ chút! Anh còn chưa nói xong.” Thích Thiếu Thương kéo tay áo cậu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-co-tin-rang-co-duyen/1890046/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.