Thích Thiếu Thương chấn động, chậm rãi ngẩng đầu, lại chỉ nhìn thấy môi Thiết Thủ mấp máy, bên tai sấm chớp đùng đoàng.
Qua thật lâu sau, hắn mới nghe được bản thân lên tiếng: “Y chết như thế nào?”
“Nghe nói là bị người của Phích Lịch Đường bắt, căn theo đường pháp mà xử trí.” Thiết Thủ bình tĩnh nói.
“Nghe nói?” Hắn máy móc lập lại.
Thiết Thủ gật đầu, “Là nghe nói, thế nhưng, tin tức của Lục Phiến Môn trước nay đều đáng tin cậy.”
Thích Thiếu Thương không khỏi rùng mình, hắn hiểu rõ hình pháp của Phích Lịch Đường tàn khốc như thế nào, Cố Tích Triều rơi vào tay bọn họ, nhất định sẽ rất thê thảm. Song đáy lòng vẫn ẩn ẩn le lói một tia ảo tưởng.
“Nhưng vừa rồi ta rõ ràng…” Thích Thiếu Thương nhìn Thiết Thủ như van lơn, “Ngươi cũng thấy, phải không?”
Thiết Thủ thấy hắn vẻ mặt hốt hoảng, tự đáy lòng thở dài, “Ta nhìn thấy, là bộ dáng của y, nhưng ngươi có tin vào quỷ thần không?”
Thích Thiếu Thương lắc đầu, ban đầu còn chậm rãi, sau càng lúc càng mãnh liệt, “Không, không, ta không tin.”
Thiết Thủ thấy hắn kích động như thế, vươn tay muốn trấn an, lại bị hắn hung hăng gạt ra, sau một phút, đã xoay người đi một mạch đến giữa sông.
Thiết Thủ kinh hoàng, vội vàng chạy theo bắt lại, nhưng chỉ bổ nhào vào khoảng không.
“Thích Thiếu Thương, ngươi định làm gì?” Hắn quát.
Đã thấy người kia liều mạng bơi, đuổi theo một cái hoa đăng sắp chìm.
“Nếu hoa đăng sau một đêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-co-thanh-dang/2224487/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.