Khi tiệc rươu đang diễn ra lưng chừng thì hoàng đế phái người đến tặng cho lão Vương phi một khối ngọc như ý cực lớn. Mọi người không khỏi trầm trồ, tiệc rượu lại càng thêm náo nhiệt. Bọn họ không hề hay biết rằng lúc này trong Dung vương phủ đã bị bao trùm bởi một luồng khí âm trầm tràn đầy sát khí.
Thích Thiếu Thương cảm thấy được có chuyện không ổn, tay cầm chiếc đũa cũng không có chút sức, chẳng lẽ là do hắn uống say? Không thể nào, đêm nay hắn chẳng uống bao nhiêu, mà với tửu lưởng của hắn thì cho dù có uống nhiều cũng không thể dễ dàng say như thế.
Hắn cẩn thận quay sang nhìn nhìn Cố Tích Triều, phát hiện y vẫn không có điều gì khác lạ. Vừa muốn mở miệng hỏi, Cố Tích Triều lại đi trước một bước cắt lời hắn.”Thiếu Thương, ta đi ra bên ngoài hít thở không khí một chút.”
“Ta đi cùng ngươi.” Thích Thiếu Thương có chút lo lắng nhìn y.
“Không cần, ngươi lưu lại tiếp tục quan sát. Ta sẽ trở về mau thôi.” Cố Tích Triều nói xong, không đợi Thích Thiếu Thương đáp lời liền mau chóng bước nhanh ra cửa.
Cố Tích Triều ở Dung vương phủ cũng đã ba năm, tuy rằng phần lớn thời gian y đều nhốt mình trong phòng nhưng là đối với địa hình của vương phủ y vẫn nắm rõ như lòng bàn tay.
Vừa đi ra đại sảnh, Cố Tích Triều đã cảm thấy có điều gì đó thật không bình thường. Bên ngoài quá yên lặng, một sự yên lặng chết người. Tuy rằng biết Triệu Thành nhất định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-co-tam-khoa/2330818/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.