Ngày hôm đó Thích Thiếu Thương vừa bước vào Lục Phiến Môn đã bị Mục Cưu Bình kéo tới đại sảnh gặp Vô Tình.
“Thích Thiếu Thương, ngươi tin tưởng y sao?” Mời Thích Thiếu Thương ngồi xuống, Vô Tình dùng ánh mắt nghi ngờ hướng về phía Thích Thiếu Thương.
“Không cần phải hỏi, lời nói của Cố Tích Triều mà có thể tin được sao? Ta rõ ràng thấy y…” Thích Thiếu Thương còn chưa mở miệng, Mục Cưu Bình đã nhảy vào cướp lời.
“Ta tin y.” Không đợi Mục Cưu Bình nói xong, Thích Thiếu Thương liền lớn tiếng nói.
“Đại đương gia! Ngươi tại sao lại tin tưởng tên ma đầu đó?” Nghe được câu trả lời của Thích Thiếu Thương, Mục Cưu Bình lập tức từ trên ghế nhảy dựng lên.
“Vậy tại sao ta không thể tin y?”
“Đại đương gia, Cố Tích Triều lừa chúng ta bao nhiêu lần ngươi không nhớ sao? Ngươi như thế nào đến bây giờ vẫn còn có thể tin tưởng y?!”
“Cố Tích Triều tuy rằng đã lừa gạt ta, nhưng y vốn là một người rất kiêu ngạo, nếu là y làm, nhất định y sẽ không phủ nhận. Cố Tích Triều mà chúng ta quen có bao giờ gây tội mà không dám thừa nhận chưa?”
“Chuyện này… Dù có nói sao ta cũng sẽ không tin tưởng tên ma đầu đó!” Nói xong Mục Cưu Bình thở phì phì tức giận ngồi xuống.
“Mục huynh đệ không cần nóng vội. Thích Thiếu Thương nói đúng, là y làm y nhất định sẽ thừa nhận. Nhưng vị trí của Dung vương hiện nay trong triều đình giống như mặt trời ban trưa, được Hoàng Thượng hết lòng tin tưởng. Hơn nữa trước đó vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-co-tam-khoa/134627/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.