Thích Thiếu Thương đem Cố Tích Triều đặt xuống giường mình, kéo chăn lên đắp tới vai cậu, lăng lăng nhìn xuống khuôn mặt kia. Cố Tích Triều là nam nhân, lại có làn da trắng nõn hiếm thấy, hiện tại lại ẩn ẩn tái xanh, nhìn tựa như thanh ngọc trong suốt, cơ hồ có thể nhìn thấy mạch máu tinh nhuyễn bên dưới.
Thích Thiếu Thương thầm nghĩ, gần đây sự tình xảy ra thật nhiều, nên cậu ta không chịu hảo hảo ăn cơm, mới đem thân hình ép thành bộ dạng tiều tụy thế này. Nhìn đến đôi môi tái nhợt kia, Thích Thiếu Thương không khỏi đưa tay phủ lên, nhẹ nhàng vuốt ve, trong lòng lại càng đau đớn.
Vì cái gì lại lạnh như vậy?
Thích Thiếu Thương nhịn không được, đem môi mình áp xuống phiến môi lạnh như băng kia, cảm nhận từng đường nét tinh mịn mềm mại. Đôi môi này hắn chờ đợi đã lâu lắm, thế nhưng khi đến lúc chân chính có được, đại não hắn lại hoàn toàn trống rỗng.
Không biết phải làm thế nào bây giờ!!!
Đây là việc đương nhiên, bất luận là kẻ nào, nụ hôn đầu tiên đều phải có chút chân tay luống cuống.
Lòng Thích Thiếu Thương không khỏi có chút bi ai. Nụ hôn đầu tiên của hắn, chính là lợi dụng lúc người ta khó khăn hôn mê mà đoạt lấy.
Hắn sống hai mươi mấy năm nay, cuối cùng mới có được nụ hôn đầu tiên mang ý nghĩa quan trọng đối với nhân sinh này. Nói ra, chỉ sợ người nào nghe được cũng phải cười đến rớt răng.
Việc này, hoàn toàn là lỗi của Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-co-quy-ban/2292629/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.